Ăn xong cơm tối, Chu Tuấn Dương trở về biệt viện. Ba mẹ con Tiểu Thảo nằm trên giường đất nói chuyện phiếm. Tiểu Thảo nói cho Liễu thị một ít kiến thức về Kinh thành và một vài dự định của nàng.
Đang nói chuyện thì nàng đột nhiên nghĩ đến ngôi nhà Triệu gia để lại giữa sườn núi hỏi: “Mẹ, con ở Kinh thành từng đến thăm Triệu bá mẫu, bá mẫu nói để chúng ta toàn quyền quyết định ngôi nhà đó, không có người đến ở thường xuyên sợ rằng sẽ nhanh chóng bị hỏng.”
Liễu thị cũng như nhớ đến cái gì nói: “Nhà của Triệu gia cũng chẳng để trống được mấy ngày. Lúc nhà chúng ta còn chưa xây xong đã ở đó hơn ba tháng mà. Thỉnh thoảng cha con cũng đến đó xem xét tình hình, giúp tu sửa nóc nhà. Mẹ và Tiểu Liên cũng thường xuyên đến quét dọn. À, đúng rồi! Triệu Hàm ca ca của con đã tòng quân từ năm ngoái. Nhưng mà không đến biên cương Tây Bắc cùng cha và ông nội mà tham gia huấn luyện thủy quân. Lần trước thôn bên cạnh xây Bách hộ sở, hắn được điều đến đó, nghe nói còn lập được công, làm thủ lĩnh nhỏ…”
Tiểu Liên cười khúc khích: “Mẹ, người ta gọi là Tổng kỳ, quản lý hơn năm mươi người. Cái gì mà thủ lĩnh nhỏ, có phải thổ phỉ đâu!”
“Đi đi! Con cậy biết nhiều nên dám ngắt lời mẹ con, ngứa da phải không?” Liễu thị trừng mắt nhìn con gái lớn. Đứa nhỏ này lá gan càng lúc càng lớn, ai cũng dám nói.
Tiểu Liên rất sợ nàng ấy thẹn quá hóa giận vội nói: “Được được được! Mẹ nói sao chính là vậy, thủ lĩnh nhỏ thì thủ lĩnh nhỏ! Muội muội, trong lúc muội ở Kinh thành Triệu Hàm đại ca có tới mấy lần, còn ở lại ăn vài bữa cơm nữa. Thấy muội không có nhà còn đặc biệt hỏi thăm muội vài câu.”
“Đặc biệt gì chứ? Người ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, tiểu cô nương con ấy à, đừng nói bậy!” Liễu thị đã sớm nhận ra Dương Quận vương có ý với con gái nhỏ của mình, rất sợ mấy câu này truyền đến tai hắn sẽ tạo ảnh hưởng xấu nên vội vàng ngắt lời Tiểu Liên, tiếp tục nói: “Đứa nhỏ Triệu Hàm đó rất nhân nghĩa, mỗi lần được nghỉ ngơi đều đến giúp chúng ta. Sau khi chúng ta dọn về nhà mới, lúc nó không phải chấp hành nhiệm vụ sẽ vào ở trong nhà cũ trên sườn núi. Cho nên ngôi nhà đó cũng không thiếu hơi người lắm đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play