(1) Cận hương tình khiếp: chỉ một người đi xa quê nhiều năm, nay khi trở về quê nhà thì tâm tình đột nhiên trở nên phức tạp, không thể bình tĩnh được
"Ha ha! Đại ca huynh đoán đúng thật! Đúng là nha đầu Tiểu Thảo trở về!” Dư lão đầu nào còn nhớ đến đánh cờ, nhanh chóng bước dài tiến lên phía trước dang tay nghênh đón.
Ông lão gần sáu mươi tuổi đánh cờ với Dư lão đầu chần chừ nói: “Lập Xuân à, Dư Tiểu Thảo nhà người ta đã là Huyền chủ, chúng ta có cần quỳ xuống nghênh đón không?”
Dư Lập Xuân cười ha ha nói: “Yên tâm, nha đầu Tiểu Thảo này là người nhân nghĩa, không câu nệ vậy đâu! Dù con bé là Huyền chủ thì cũng là người thôn Đông Sơn, là con cháu Dư gia chúng ta…”
Ông còn chưa dứt lời thì xe ngựa đã dừng ở dưới gốc cây du già cỗi kia. Một tiểu cô nương đáng yêu mặc Kỳ trang màu hồng, khoác áo choàng lông chồn bạc nhảy từ trên xe xuống. Mấy ông lão đang nói chuyện phiếm trước cổng thôn thấy nàng thì trợn trừng mắt.
Đây là cháu gái Dư Tiểu Thảo của Dư lão đầu sao? Là tiểu nha đầu lúc đầu gầy như mèo con, bị nghi ngờ là không sống nổi đó sao? Đến nay con bé mới lên Kinh thành được nửa năm mà suýt chút nữa mọi người không nhận ra. Một thân quần áo lụa là, đứng dưới ánh mặt trời tỏa sáng đến mức không mở mắt nhìn được. Còn có dáng vẻ xinh xắn đáng yêu này nữa, khí chất này dù là cả trấn Đường Cổ cũng hiếm có người so được với nàng.
Nếu như không biết đây là cháu gái Dư lão đầu mọi người còn tưởng là thiên kim đại tiểu thư nhà quan nào nữa đấy! Hai người sau lưng con bé là nha hoàn nhỉ? Nha hoàn nhà người ta còn ăn mặc đẹp hơn cả con gái của lão gia có tiền ở thị trấn nhiều!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play