Quân lính của triều đình đến vào ngày thứ hai sau khi giặc Oa rút lui. Người dẫn quân là Đại thống lĩnh đã từng theo Dương Quận vương ra biển, y được bổ nhiệm là Trấn Hải Đại tướng quân, dẫn theo mười nghìn tinh binh trấn thủ phủ Tân Vệ vùng duyên hải.
Không những vậy mà dọc theo vùng duyên hải, cứ cách mười mấy cây số lại lập một Bách hộ sở, có hơn trăm lính canh, yêu cầu cách mỗi Bách hộ sở dựng một tháp canh, có hai người thay phiên nhau quan sát mặt biển. Gần thôn Đông Sơn cũng có một Bách hộ sở, tháp canh dựng ở trên vách núi gần chỗ đám Tiểu Thảo hay đến bắt hải sản.
Lúc đội binh lính đó đi tuần qua thôn Đông Sơn, các thôn dân thôn Đông Sơn chỉ dám đứng nhìn từ xa, sợ rước họa vào thân. Chuyện trưởng thôn lo lắng là thôn Đông Sơn cách Bách hộ sở gần như vậy, sợ những binh lính này vào trong thôn diễu võ giương oai, vòi tiền! Nếu như Tiểu Thảo có thể nhìn thấu tâm tư ông ta thì nhất định sẽ nói cho ông ta biết: Thôn chúng ta có tôn đại thần Dương Quận vương chống lưng, cho bọn họ mấy lá gan cũng không dám nhổ râu trên miệng cọp!
Bách hộ sở lập ở gần thôn Di Chỉ, trong thôn đã rắc thuốc phòng ôn dịch và vôi sống. Các binh lính dọn dẹp mấy ngôi nhà ở được trong thôn làm doanh trại. Mỗi ngày đều chạy đi chạy lại giữa vách núi và doanh trại, cần cù xây dựng tháp canh. Tháp canh không những có tác dụng quan sát biển mà khi trên biển xảy ra tình huống gì thì trên tháp canh sẽ đốt lửa lên, truyền tin tức ra ngoài.
Thỉnh thoảng, lúc Dư Tiểu Thảo ra biển lặn, đứng ở xa nhìn về phía vách núi, tháp canh ở đó được xây rất nhanh, mỗi ngày một hoàn thiện hơn. Không biết có phải ảo giác của nàng không vì nàng luôn cảm thấy trên vách núi có một đôi mắt đang quan sát nàng. Không lẽ là binh lính ở Bách hộ sở coi nàng là đối tượng giám thị? Vậy thì sau này, Tiểu Thảo thật sự không dám lặn xuống biển ở gần vách núi đó nữa. Sợ mấy binh lính luôn nhìn chằm chằm mặt biển kia phát hiện bí mật của mình, nàng luôn chờ sau khi xuống biển, để cá heo nhỏ dẫn nàng bơi sâu xuống biển mới dám nhô lên khỏi mặt nước.
Năm nay, lượng hải sản Chu gia tiến cống tăng lên, Tiểu Thảo không thể không nhân dịp này lặn xuống biển nhiều hơn. Lần nào nàng cũng có thu hoạch vô cùng phong phú, có lúc còn mang về tôm hùm to và một vài loại cá sống ở sâu trong lòng biển, thêm món cho mọi người.
Sau khi vào Triệu gia ở, khoảng cách với biệt viện lại gần hơn, càng thuận lợi cho Chu Tuấn Dương đến ăn cơm chùa. Mùa hè hàng năm, hắn đều có lộc ăn, suốt ngày được ăn hải sản tươi ngon. Mấy món “Nhím biển tôm hùm cuộn”, “Cá hồi nướng than”, “Cơm cuộn cá ngừ”, “Cá đù vàng chiên giòn”, “Cá tuyết hấp xì dầu”… đều là những món hắn chưa được ăn bao giờ, ăn ngon đến mức hắn liên tục cảm thán: Nếu như phải xa nha đầu Tiểu Thảo, cuộc sống sau này của hắn sẽ ra sao. Kết quả là vì ham muốn ăn ngon trong tương lai của hắn, Dương Quận vương càng dính chặt Dư Tiểu Thảo hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT