Dư Hải còn chưa nói xong đã bị Chu Quân Phàm cắt ngang lời: “Mua thịt heo rồi thì còn gì thú vị của việc đi săn nữa? Đừng sợ, những thị vệ gia mang theo cho dù là ai cũng đều có thể một mình đấu với mãnh hổ. Chỉ sợ không gặp được, nếu gặp được mãnh thú, nhất định sẽ khiến chúng có đi mà không có về!”
Rơi vào đường cùng, Dư Hải chỉ có thể đưa đoàn người “Thế tử Tĩnh vương” đi loanh quanh một vòng bên ngoài Tây Sơn. Dư Tiểu Thảo cũng bị Chu Tuấn Dương thuận tay bỏ túi mang theo.
Tình hình hạn hán vẫn đang tiếp diễn, cỏ cây trên núi đã bị châu chấu gặm ăn đến khô héo, cả Tây Sơn trông giống như một ông lão trên đầu mọc đầy vết chốc vảy. Lo lắng lúc trước của Dư Tiểu Thảo cũng không thừa, động vật ăn cỏ mất đi thực vật làm đồ ăn, bắt đầu trở nên đói khát, có con còn vì không tìm thấy đồ ăn mà bị đói chết. Dư Tiểu Thảo cũng phát hiện một con thỏ hoang vừa mới chết không lâu ở trong một khe đá bên đường cách đó không xa, gầy trơ xương như que củi, da lông trên người loang lổ, nhìn rất thê thảm.
Đoàn người đi không bao lâu đã gặp gỡ một nhà lợn rừng – hai con lợn rừng lớn mang theo ba con lợn rừng nhỏ đi kiếm ăn. Cũng may lợn rừng có thể dùng răng nanh đào rễ cây cỏ trong đất, gặm vỏ cây cối, nhìn qua tuy có gầy chút nhưng vẫn rất có tinh thần.
Bọn thị vệ của “Thế tử Tĩnh vương” bao vây một nhà lợn rừng ở chính giữa, chủ tử bọn họ kéo cung tên bắn về phía mắt của con lợn rừng chồng. Lợn rừng có da dày thịt thô, mũi tên bình thường rất khó có thể xuyên qua lớp da dầy của nó. Nếu muốn một phát lấy mạng nó thì phải nhắm trúng nhược điểm của nó – đôi mắt.
Lợn rừng đực tựa như cũng cảm nhận được mối nguy hiểm, trở nên nóng nảy bất an hơn, mang theo lợn rừng cái và đàn con bỏ chạy khỏi vùng đất nó cảm thấy bất an. Ngay khi nó híp mắt muốn tìm ra nguy hiểm ở đâu, Chu Quân Phàm đã bắn một mũi tên tới. Mũi tên lông vũ xuyên qua đôi mắt lợn rừng, cắm thật sâu vào đầu nó. Lợn rừng đực chưa kịp kêu lên một tiếng đã gục xuống mất mạng. Dư Hải nhìn, thầm khen một tiếng trong lòng “Tiễn pháp hay”!
Sau khi lợn rừng mẹ ý thức được con đực đã bị giết thì trở nên điên cuồng, chạy đông chạy tây lung tung không có mục đích. Thật trùng hợp, nó chạy ngang chạy dọc lại chạy đúng về phía Dư Tiểu Thảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT