Những quan viên trong bộ Hộ ngươi nhìn ta một chút, ta lại nhìn ngươi một chút, cũng mặt đầy hoang mang! Dương Quận vương, ngài cũng đã lĩnh chỉ rồi, sao có thể buông tay không quan tâm như vậy được chứ! Nếu như trồng không được, Hoàng thượng nổi trận lôi đình, ai cũng không thể chịu trách nhiệm đâu!
Dương Quận vương có thể buông tay không quan tâm, nhưng bộ Hộ bọn họ thì không được! Các quan viên trong bộ Hộ tìm tới nông dân có kinh nghiệm, khai khẩn ra một ruộng thí nghiệm trong hoàng trang. Cả đám người thảo luận một chút, quyết định chọn cách rải hạt và gieo giống để trồng hạt ngô. Hạt giống ngô được chia ra, một loại trồng xuống trực tiếp, còn một loại ươm giống rồi mới trồng. Về phần khoai tây, lão nông phát hiện nó có chút giống khoai lang, nên thử lấy cách trồng khoai lang trồng trên một mảnh đất. Các quan viên của bộ Hộ thì trực tiếp chôn khoai tây xuống đất, trồng một mảnh đất nữa.
Trong lúc đó, Dương Quận vương chỉ đến kiểm tra một lần, cũng không thấy hắn tới đây lần nào nữa. Khi Thượng thư bộ Hộ viết phương pháp trồng loại cây mới thành văn bản, chuẩn bị trình lên cho hắn xem thì lại vồ hụt. Đại quản sự của phủ Tĩnh vương cho hay, tiểu Quận vương đã ở trấn Đường Cổ xa xôi rồi.
Bận rộn ở Kinh thành nửa tháng, Hoàng thượng mới rộng lòng từ bi duyệt cho hắn nghỉ mười ngày, Chu Tuấn Dương lập tức chạy đến biệt viện của mẫu phi ở trấn Đường Cổ. Biệt viện của phủ Tĩnh vương ở núi Tây Sơn chưa xây xong, Tĩnh Vương phi vẫn ở trong biệt viện của Huyện lệnh phu nhận như trước đây. Mùa thu năm ngoái, Huyện lệnh Ngô vào Kinh báo cáo công tác, Ngô gia tìm cách cho ông một chức Thị giảng học sĩ ngũ phẩm, sau khi tế tửu của Quốc tử giám về hưu, tư cách của ông cũng vừa đủ, có thể ngồi lên chức đó.
Vì để mẫu phi ngạc nhiên mừng rỡ, Chu Tuấn Dương cũng không phái người cho bà ấy biết trước. Khi hắn dẫn theo thị vệ thiếp thân của mình một đường ra roi thúc ngựa tới biệt viện, thuận miệng hỏi người gác cổng một câu: “Gần đây mẫu phi của ta có từng ra ngoài không?”
Người gác cổng dè dặt cúi người đáp: “Bẩm Quận vương, mấy ngày gần đây Vương phi đều không ra ngoài. Nhưng mà, hôm nay có mời Dư cô nương là con gái nuôi của Phòng phu nhân tới đây trò chuyện.”
Dư cô nương? Đôi mắt trước giờ không dao động của Chu Tuấn Dương khẽ xuất hiện gợn sóng. Là tiểu cô nương thề son sắt nói mình có thể trồng được ngô và khoai tây đó à! Lúc ấy, trên người tiểu cô nương phát ra ánh sáng tự tin, làm hắn xuất hiện một loại xúc động muốn tin tưởng nàng. Có lẽ, nàng sẽ mang lại cho hắn một kinh hỉ khác đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play