Dư Tiểu Thảo thấy vậy, không nhịn được xách nhạn cái sang. Nhạn đực thấy nhạn cái cũng bị bắt, càng giãy mạnh hơn. Dưới ánh mắt sáng ngời của Triệu Hàm, Dư Tiểu Thảo không tiện dùng nước linh thạch ăn gian, chỉ đành dùng cá tôm đã nhúng qua nước linh thạch đút cho nhạn đực ăn, lúc này mới khiến cho hai con nhạn ngoan ngoãn hơn.
Trói chặt chân đôi nhạn, bỏ vào trong gùi Triệu Hàm mang theo rồi đậy nắp lên, nhiệm vụ hôm nay coi như đã hoàn thành rồi.
Lúc câu cá chuối, tuy có mồi câu đặc chế nhưng cũng vẫn tốn chút thời gian. Không thể trách được, ai bảo mồi câu của Tiểu Thảo rất được hoan nghênh chứ? Cá tranh nhau mắc câu, lớn thì cá chép nặng gần hai, ba cân, nhỏ thì là cá trắm cỏ lớn như bàn tay. Chỉ trong chốc lát, giỏ cá của Tiểu Thảo đã chứa không nổi cá nữa.
Rất may khi mồi câu sắp hết, cuối cùng cũng bắt được một con cá chuối nặng cân, cân rưỡi. Tiểu Thảo không định mang mồi câu còn dư lại về nêm đều dùng để câu cá. Cuối cùng, chiến lợi phẩm quá nhiều chỉ đành dùng dây cỏ xỏ lại, nhờ Triệu Hàm mang về giúp.
Lần này, không những bắt được ba con cá chuối, còn bắt được không ít những loại cá khác. Con nhỏ được Tiểu Thảo thả lại hồ, con lớn đương nhiên là chiến lợi phẩm mang về nhà rồi!
Trên đường về nhà, tuy có Triệu Hàm giúp đỡ xách phần lớn chiến lợi phẩm, Dư Tiểu Thảo tuy chỉ mang vài con cá chuối và một gốc nhân sâm, cũng tốn không ít sức lực mới cố sức vượt qua ngọn núi nhìn không cao này, đi tới nơi bọn họ đặt bẫy trong núi. Lúc này, quần áo vải bông Tiểu Thảo mặc cũng đã mướt mồ hôi rồi.
“A ui má ơi, mệt chết rồi!” Dư Tiểu Thảo ngồi trên một tảng đá ven đường, dùng tay lau mồ hôi trên trán, thành công để lại một vệt đen đen trên mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play