Triệu Hàm thấy con mèo vàng nhỏ cố gắng hết sức đào gốc thực vật kia lên, phía trên là những cái lá hình bàn tay, phiến lá hình bầu dục, nhìn có chút quen mắt. Hắn có vẻ chần chừ nói: “Tiểu Thảo, mèo nhà ngươi không phải thành tinh rồi chứ? Có thể nhận ra nhân sâm?”
“Nhân sâm? Huynh nói thứ Bánh Trôi Nhỏ đào là nhân sâm?” Dư Tiểu Thảo nhìn Tiểu Bổ Thiên Thạch tâm trạng kích động, có dự cảm cây nhân sâm này nhất định không giống bình thương, có thể đã hơn một trăm tuổi! Nhân sâm một trăm tuổi… Quá may mắn rồi!
Dư Tiểu Thảo thoắt vài bước đi lên, lấy một cái xẻng nhỏ từ trong gùi ra, cẩn thận giúp mèo nhỏ đào nhân sân lên. Không lâu sau, một gốc cây cao khoảng ba mươi bốn mươi cm, hình dạng giống như hình người được đào lên.
Trong giọng nói của Triệu Hàm lộ vẻ kích động: “Gốc cây này ít nhất phải hơn một trăm tuổi! Truyền thuyết nói nhân sâm trăm năm tu luyện thành hình người, năm trăm năm sinh ra ngũ quan, hơn nghìn năm là có thể mở ra linh trí! Gốc nhân sâm này đã có hình người, ngũ quan cũng mơ hồ nhìn ra. Tiểu Thảo, gốc nhân sâm này muội đào được có thể nói là vua của nhân sâm đó!”
Con mèo vàng nhỏ vẫy vẫy móng vuốt dính đầy bùn đất, nhảy lên tay Tiểu Thảo, móng vuốt nhỏ bé ôm gốc nhân sâm, mặt đầy say mê: [Linh khí thật dày nha! Đủ để cho ta hấp thu một lần rồi!]
“Cẩn thận!” Triệu Hàm nhanh tay lẹ mắt chộp lấy mèo nhỏ ở trên tay, mặc kệ nó giãy giụa ra sao cũng không buông ra, “Đây là bảo vật vô giá, đừng để cho mèo con nhà muội làm hỏng!”
Dư Tiểu Thảo buồn cười nhìn Tiểu Bộ Thiên Thạch bị Triệu Hàm túm trên tay, lộ ra răng nhọn uy hϊếp. Tiểu Thảo cho nó một ánh mắt trấn an, trao đổi trong lòng với nó: “Đừng vội, nhân sâm cũng không chạy được, về nhà rồi nói sau!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play