Thiếu niên nhìn nàng vẫn chưa rời đi, đôi đồng tử đen sâu thẳm khẽ xao động, nhưng gợn sóng lại vô cùng nhỏ bé, gần như không thể phát hiện. Nhìn thấy Vệ Hạ Yên đứng không vững, hắn liền vươn tay đỡ lấy eo nàng, động tác vững vàng mà tự nhiên, giọng nói lại cực kỳ kiên nhẫn:
“Yên Yên muốn làm gì?”
Vệ Hạ Yên sắc mặt mê man, hơi thở mong manh, cả người mềm nhũn như thể sắp ngã vào lòng hắn bất cứ lúc nào.
Trước khi Cảnh Nguyên Bạch trở về, cơn bệnh của nàng đột ngột phát tác. Cả người khô nóng khó nhịn, nàng chỉ có thể vịn vào chút ý thức còn sót lại mà đi về phía sau bình phong, muốn dùng nước lạnh để trấn tĩnh bản thân.
Ai ngờ mới bước một chân vào thau tắm, nàng liền mất đi thăng bằng, trực tiếp ngã vào trong nước, thậm chí còn sặc mấy ngụm. Thau tắm này nói lớn không lớn, nhưng đủ để chứa hai người.
Nếu là lúc bình thường, khi lý trí còn tỉnh táo, Vệ Hạ Yên căn bản không cần người dìu đỡ, cũng có thể ra vào tự nhiên. Nhưng hôm nay. Nàng mềm mại ngã vào người Cảnh Nguyên Bạch, đôi mắt phủ một tầng hơi nước, cố gắng thốt lên một câu:
“Ta muốn … muốn huynh cùng ta tắm một lần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play