Bánh quy và đồ ăn vặt dành cho thú cưng thường có mùi rất thơm, nhưng khi ăn vào thì hầu như chẳng có vị gì.
Thế mà Hứa Ngai lại thực sự cảm nhận được vị ngọt khi cắn một chiếc bánh quy nhỏ hình cá con kia.
Không ổn rồi, cậu lại muốn che mặt rồi quay đầu sang phía khác.
Gâu Gâu cảm thấy nếu mình không ra tay thì e rằng chủ nhân sẽ tự bốc cháy vì xấu hổ mất. Nó vùng ra khỏi vòng tay của Nhiếp Tử Hàm rồi nhảy xuống đất, sau đó chạy đến bên cạnh Hứa Ngai, cọ cọ vào chân Hứa Ngai, lại nhìn chủ nhân bằng đôi mắt mèo to tròn, nhắc nhở Hứa Ngai về mục đích ban đầu của bọn họ.
Hứa Ngai bế Gâu Gâu lên rồi nhanh chóng đi dạo một vòng quanh cửa tiệm, nhiệm vụ do thám đối thủ đã được hoàn thành, cuối cùng cậu vội vàng đẩy cửa rời đi.
Cậu bỏ lại Nhiếp Tử Hàm vẫn giữ nguyên tư thế ngồi xổm, anh có hơi ngạc nhiên, hình như cô gái ôm mèo ban nãy dễ xấu hổ quá rồi đúng không nhỉ? Mình không khiến cô ấy sợ hãi chứ?
Về phần Hứa Ngai, sau khi đi một vòng lớn rồi lại quay về tiệm nhà mình thì cậu mệt lử cả người, cậu chia mấy chiếc bánh quy vẫn luôn được nắm chặt trong tay cho Gâu Gâu rồi ngồi bệt xuống sàn, trông cậu lúc này quả thực chẳng khác gì một chữ “nản” to đùng.
“Ngay cả bánh quy ăn vặt của người ta cũng làm ngon hơn của mình.” Nhìn bộ dạng lặng lẽ gật gù của Gâu Gâu lúc ăn xong, Hứa Ngai chỉ có thể ôm một bụng đầy uất ức mà xoa xoa mặt, khoảng cách giữa hai bên quá lớn, đến mức cậu thậm chí còn chẳng thể ghen tỵ nổi nữa rồi.
Thấy chủ nhân ủ rũ, Gâu Gâu chạy lên bàn rồi kéo chiếc máy tính bảng lại.
Tất cả thiết bị điện tử của Hứa Ngai đều được cài hai mật khẩu, một trong hai mật khẩu chính là vân đệm thịt của Gâu Gâu, thế nên Gâu Gâu dễ dàng mở khóa máy tính bảng, lại nhấn vào biểu tượng của ứng dụng Weibo, tìm chút chuyện giúp Hứa Ngai phân tán sự chú ý.
Tài khoản có biểu tượng V màu vàng tên Bạch Khởi là một trong những tài khoản phụ của Hứa Ngai, may mắn nhờ vào các video quay mukbang được đăng tải trên Bilibili mà trở nên nổi tiếng, hiện giờ đã sở hữu hơn ba trăm vạn người theo dõi rồi, cũng có thể coi như một influencer có chút danh tiếng.
Nhìn động tác của Gâu Gâu, Hứa Ngai hơi ngẩn người. “Em muốn anh dùng tài khoản của Bạch Khởi để quảng bá cho cửa tiệm mình sao?”
Một tài khoản Weibo có hơn ba trăm vạn người theo dõi, sức ảnh hưởng không nhỏ, thế mà trước đây Hứa Ngai lại chưa từng nghĩ ra chiêu này!
Nhưng Gâu Gâu lại lắc đầu, nó giúp Hứa Ngai mở phần bình luận và tin nhắn riêng rồi ra hiệu cho cậu đọc thử xem.
Kết quả là…
Cầy Hương Chạy Băng Băng: Anh Bạch Khởi ơi, em có một cửa hàng nhỏ muốn giới thiệu cho anh, là Cửa Hàng Chuyên Bán Tình Yêu ở số 82 phố Khải Đinh ạ, cực kỳ cực kỳ tuyệt luôn đó ~
Ốc Sên Livestream V: Tiểu Bạch, cậu là người ở thành phố này đúng không nhỉ? Cậu có từng nghe qua một tiệm tên là Cửa Hàng Chuyên Bán Tình Yêu chưa? Hình như mới khai trương đấy, có rất nhiều em gái đang spam giới thiệu tiệm này trong phần bình luận livestream!
Điền Hiểu Có Ngọt Ngào Không: Anh ơi, bao giờ anh ra video mới thế? Vuốt ve một cái nà, giới thiệu cho anh một tiệm nhỏ này được lắm, tên là Cửa Hàng Chuyên Bán Tình Yêu, ở đó bán cả bánh donut và bánh ngọt ạ. Anh có thể thử đến quay mukbang ở đó xem sao nha, moah moah moah ~
Hứa Ngai đẩy máy tính bảng sang một bên, ôm lấy Gâu Gâu thật chặt, chỉ cảm thấy thế giới này quả là tràn đầy ác ý với mình, cửa tiệm đối diện vừa mới khai trương đã được nhiều người spam giới thiệu và đánh giá tốt như vậy rồi, chẳng lẽ chủ tiệm bên đó cũng có một tài khoản phụ sở hữu lượng fan đông đảo để quảng bá giống cậu? - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Nhưng sau khi tìm kiếm săm soi một hồi lâu, Hứa Ngai phát hiện ra rằng những người giới thiệu Cửa Hàng Chuyên Bán Tình Yêu đều là cư dân mạng, hoàn toàn không liên quan đến các tài khoản được thuê để quảng bá.
Nói cách khác, danh tiếng của tiệm bên kia hoàn toàn là do khách hàng từng ghé qua tự nguyện lan truyền.
Nghĩ đến danh sách khách hàng của mình, Hứa Ngai chỉ có thể âm thầm mong đợi chuyên gia quảng bá hàng đầu là Cao Mẫn Nhã thi đại học xong rồi sẽ giúp cậu lôi kéo thêm thật nhiều khách.
Gâu Gâu giơ chân lên vỗ vỗ mặt Hứa Ngai như đang an ủi, sau đó còn nhắc nhở cậu rằng phải duy trì hoạt động của các tài khoản phụ, nhưng Hứa Ngai vẫn còn chìm đắm trong sứ mệnh quảng bá rộng rãi cửa tiệm nhà mình, lại bất chợt nảy ra một ý tưởng mới.
“Quảng cáo trực tiếp thì quá đơn giản và thô bạp, anh có thể nhờ Cao Mẫn Nhã quay mukbang rồi tiện thể giới thiệu một chút trong lúc trò chuyện, chẳng phải như thế sẽ tự nhiên hơn nhiều sao!” Vừa có thể cập nhật nội dung cho tài khoản Bạch Khởi, vừa lén lút quảng cáo cho Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình, chỉ cần thống nhất kịch bản với Cao Mẫn Nhã trước là được.
Nghĩ đến việc Cao Mẫn Nhã luôn phát huy ổn định, nhiều lần đạt trên 125 điểm trong các bài thi môn Ngữ văn, Hứa Ngai đột nhiên có cảm giác tràn đầy tự tin với video sắp quay lần tới.
Hiểu rõ ưu nhược điểm của bản thân và luôn nghiêm túc với công việc chính là thế mạnh của Hứa Ngai, cậu biết mình có chướng ngại trong việc biểu đạt cảm xúc, có lẽ suốt cuộc đời này cậu sẽ không thể nói chuyện bằng giọng điệu dịu dàng và trình diễn mười mấy kiểu cười khác nhau như chủ cửa tiệm đối diện, nhưng việc đó cũng không mâu thuẫn với việc cậu muốn vận hành Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình cho thật tốt. Trong kế hoạch cuộc đời của Hứa Ngai, làm chủ tiệm của Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình mới là vai trò quan trọng nhất.
Càng để tâm thì lại càng hành xử cẩn trọng, vì vậy nên Hứa Ngai mới muốn lên kế hoạch để Cao Mẫn Nhã khéo léo lồng ghép mục đích quảng cáo vào kịch bản của video mukbang, tránh cho hăng quá hóa dở, cuối cùng lại gây phản cảm cho người xem livestream và fan trên Weibo với Cửa Hàng Chuyên Bán Thất Tình.
Làm chủ tiệm trong thời đại này, thực sự phải suy đi tính lại quá nhiều yếu tố.
Hôm sau đến trường, Hứa Ngai nhanh chóng phổ biến với Cao Mẫn Nhã kế hoạch lần này. Cao Mẫn Nhã đang ngồi bóc hạt óc chó cho cả hai người cùng ăn, nghe xong thì sảng khoái gật đầu: “Em có cần phải lộ mặt trong video không anh? Tụi mình sẽ ăn món gì đây nhỉ? Đúng rồi, chủ tiệm, lần này để em đi mua đồ ăn cho nha ~”
Cô thầm nghĩ, lát nữa phải mở điện thoại ra tìm tài khoản đăng video tên Bạch Khải mới được, nếu mình đã đồng ý sẽ giúp chủ tiệm quay video thì cũng nên tìm hiểu trước xem các video mukbang của cậu có phong cách như thế nào.
“Có lộ mặt hay không thì tùy em, anh vẫn chưa nghĩ ra thực đơn là gì, nếu em muốn mua nguyên liệu thì tối thứ Bảy anh sẽ gửi thực đơn cho em trước nhé.” Hứa Ngai biết Cao Mẫn Nhã là kiểu người không thích chiếm hời của người khác, nếu cậu đã mời cô ăn cơm thì cô sẽ muốn trả tiền nguyên liệu, đương nhiên là Hứa Ngai tôn trọng suy nghĩ của Cao Mẫn Nhã.
Hạt óc chó vỏ mỏng, bóp một cái là vỡ ra ngay, Cao Mẫn Nhã nhanh chóng bóc được cả núi nhỏ hạt óc chó rồi chia cho Hứa Ngai một nửa, vừa ăn vừa lật xem trước tài liệu để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo, miệng lẩm bẩm đọc bài, dáng vẻ rõ ràng đã trở nên tích cực hơn nhiều so với lần đầu tiên Hứa Ngai gặp Cao Mẫn Nhã.
Còn về phần khí chất lạnh lùng trong mắt người khác thì sao?
Chỉ là do Cao Mẫn Nhã không giỏi giao tiếp, ít tham gia nói chuyện phiếm với đám nữ sinh, tính cách lại có phần tương đối thực tế thôi.
Một thiếu nữ mới có mười bảy tuổi, không phải trải qua cuộc sống quá buồn thảm đau thương, thì tính cách sẽ không đến nỗi trầm lặng hay u uất. Một Cao Mẫn Nhã lúc này đang đắc ý khoe với Hứa Ngai rằng bản thân có thể dùng tay không bóc hai hạt óc chó cùng lúc của hiện tại, một Cao Mẫn Nhã vừa cười tủm tỉm vừa gồng tay lên khoe cơ bắp trong lúc này, mới giống như thiếu nữ đúng tuổi thực sự.
Đáng tiếc là Cao Mẫn Nhã rất ít khi dựa dẫm vào người khác, lại càng không cố gắng lấy lòng ai hay tỏ ra yếu đuối, nên căn bản không ai biết rằng nữ sinh có vẻ ngoài lạnh lùng này thực ra cũng biết chơi xấu, biết giả vờ lười biếng, khi đắc ý thì sẽ cười cong cả mắt, khi sợ hãi thì sẽ hét toáng lên, cũng chỉ là một cô gái bình thường, cũng cần được bảo vệ, cũng cần được yêu thương.
Ngay cả người yêu cũ của Cao Mẫn Nhã là Tống Dịch Thiên cũng nằm trong số đó.
Cho đến tận bây giờ giờ, Tống Dịch Thiên vẫn chưa thực sự hiểu được rốt cuộc Cao Mẫn Nhã là kiểu người như thế nào. Khi theo đuổi cô, cậu ta đã thật lòng muốn khiến Cao Mẫn Nhã cười, muốn hình bóng của bản thân xuất hiện trong mắt Cao Mẫn Nhã, nhưng khi cuối cùng cũng đã theo đuổi được Cao Mẫn Nhã rồi thì Tống Dịch Thiên lại phát hiện ra, loại khí chất lạnh lùng từng khiến cậu ta mê đắm Cao Mẫn Nhã giờ đây lại trở thành điều làm cho cậu ta cảm thấy chán ghét nhất. Cao Mẫn Nhã chưa bao giờ làm nũng, luôn tự mình giải quyết mọi vấn đề, không than vãn với Tống Dịch Thiên, không phàn nàn với Tống Dịch Thiên, tất cả đều khiến Tống Dịch Thiên cảm thấy mình không phải đang hẹn hò với bạn gái mà là đang hẹn hò với một bức tượng.
Ban đầu Tống Dịch Thiên bị vẻ bề ngoài xinh xắn và khí chất đặc biệt của Cao Mẫn Nhã thu hút, nhưng chẳng bao lâu sau, cậu ta nhận ra rằng sở thích của bản thân là một kiểu con gái khác hẳn, là những nữ sinh yếu ớt như động vật nhỏ, kiểu người cần được bảo vệ, cần được nâng niu trong lòng bàn tay, về phần Cao Mẫn Nhã, thật lòng xin lỗi ha, loại nữ sinh lạnh lùng đến vậy, ai muốn thích thì cứ thích đi!
Thậm chí, khi đã ngoại tình rồi, Tống Dịch Thiên còn tự tìm cho mình một cái cớ.
Cao Mẫn Nhã mạnh mẽ như vậy, lý trí như vậy, chắc chắn khi biết chuyện và chia tay thì cô cũng sẽ chẳng có phản ứng gì. Nhưng bạn gái mới của cậu ta thì khác, người ấy có giọng nói ngọt ngào mềm mại, bình thường bị va nhẹ một cái thôi cũng nước mắt lưng tròng mà nũng nịu với cậu ta. Đối với Cao Mẫn Nhã, Tống Dịch Thiên có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng đối với cô bạn gái mới, Tống Dịch Thiên quả thực đã trở thành một chỗ dựa vững chắc. ( truyện trên app t.y.t )
Cũng may là Cao Mẫn Nhã vẫn chưa biết được những suy nghĩ của Tống Dịch Thiên, nếu không chắc chắn cô đã trở mặt ngay tại chỗ.
Không ai quy định rằng con gái nhất định phải yếu đuối đến mức vặn không nổi nắp chai, xách không nổi túi xách, xem phim kinh dị thì hét lên, xem phim nghệ thuật thì rơi nước mắt. Kiểu con gái như Cao Mẫn Nhã, lúc rảnh rỗi thì thích chạy bộ, thích tự làm mọi việc, thường chủ động tạo bất ngờ cho bạn trai, chu đáo quan tâm bạn trai, giúp cậu ta nhớ kỹ những yêu cầu cho bài tập về nhà, còn hệ thống lại kiến thức trọng điểm trong đề thi cho cậu ta, rốt cuộc như vậy thì có lỗi với ai?
Thậm chí, Cao Mẫn Nhã rất muốn hỏi Tống Dịch Thiên một câu, cậu đã dám ngoại tình trong lúc đang hẹn hò với tôi, thậm chí còn không đủ can đảm để đối diện với tôi, thì cậu lấy đâu ra tư cách để nói rằng mình là bờ vai và bến đỗ cho người khác vậy?
Nhưng Cao Mẫn Nhã không phải kiểu người bất chấp níu kéo, một khi Tống Dịch Thiên không còn tình cảm với cô nữa thì cô cũng sẽ không khóc lóc ầm ĩ, chỉ lặng lẽ thu mình lại, tự chữa lành vết thương. Nếu không gặp Hứa Ngai, rất có thể Cao Mẫn Nhã sẽ không vượt qua nổi trước khi kỳ thi tốt nghiệp Trung học Phổ thông bắt đầu.
Nhưng giờ đây, khi Cao Mẫn Nhã dần học được cách quên đi Tống Dịch Thiên, nghe theo sự dẫn dắt của Hứa Ngai mà chăm chỉ học tập để cố gắng cho kỳ thi phía trước, thì Tống Dịch Thiên lại không thể nín nhịn được nữa. Cậu ta tìm cơ hội chặn đường Cao Mẫn Nhã, tức giận chất vấn cô cứ như thể bản thân mới là người bị cắm sừng: “Hứa Ngai là bạn trai mới của cậu đúng không? Không, nói không chừng từ trước hai người đã có gì mờ ám với nhau rồi!”
Tống Dịch Thiên cảm thấy có lẽ đối với bất cứ ai Cao Mẫn Nhã cũng mang dáng vẻ bình tĩnh và lạnh lùng như vậy, nhưng Hứa Ngai mới đến được có mấy ngày, vậy mà hai người đã thường xuyên cười đùa với nhau, còn chia nhau đồ ăn vặt, nói hai người bọn họ không có gì, ai mà tin được chứ?
Huống hồ khuôn mặt của Hứa Ngai thực sự có sức công kích quá lớn. Tống Dịch Thiên cũng không hiểu nổi bản thân bị làm sao, cậu ta luôn vô thức quay đầu nhìn về phía hàng ghế cuối cùng, nơi Cao Mẫn Nhã đang ngồi cùng Hứa Ngai, muốn xem hai người họ đang làm gì, mặc dù giữa bọn họ gần như chẳng có động tác thân mật nào nhưng Tống Dịch Thiên vẫn có cảm giác như bản thân đang bị phản bội.
Thậm chí cậu ta còn cảm thấy tức giận không kiềm chế nổi, Cao Mẫn Nhã, cậu chưa bao giờ cười vui vẻ như vậy khi ở bên tôi, xem ra nếu như tôi không thích người mới thì sớm muộn gì cậu cũng sẽ sẽ sớm rời xa tôi để lao vào vòng tay của thằng đàn ông khác chứ gì!
Cao Mẫn Nhã sững sờ suốt một phút đồng hồ, cô cứ tưởng rằng mình đã nghe lầm. Nhìn Tống Dịch Thiên đang chất vấn bản thân, cô cảm thấy hình như đây là một kẻ hoàn toàn xa lạ. Con người rốt cuộc phải có nhân phẩm thấp kém đến mức nào mới có thể nói ra những lời chỉ trích như thế này được chứ?
“Đồ cặn bã!” Cao Mẫn Nhã thẳng tay đẩy mạnh vào người Tống Dịch Thiên, cô tức đến mức hai mắt đỏ hoe, bàn tay cũng run run không thể kiểm soát.