“Diệp công tử?”
Tề Hoài Thiên đầu tóc rối bời, gương mặt tái nhợt, hơi thở gấp gáp. Hắn một tay che lại lòng bàn tay bị huyết thi cào rách, loạng choạng bước ra khỏi sơn động. Vừa rồi, hắn và những người khác bị lạc. Dọc bờ suối, thi thể nằm rải rác khắp nơi, huyết thi thì không ngừng kéo đến.
Thấy tình thế không ổn, bọn họ nhanh chóng quyết định lặn xuống nước, hy vọng tìm được đường thoát thân. Không ngờ, Diệp Chi Lan lại ra ngoài trước hắn. Tề Hoài Thiên thoáng kinh ngạc, vội hỏi:
“Diệp công tử, huynh không sao chứ?”
Diệp Chi Lan khẽ ngừng tay, liếc hắn một cái, không đáp mà chỉ xoay người trở lại bên cạnh Diệp Sơ, thản nhiên nói:
“Ừm, không có gì.”
Bên ngoài Hồi Sinh Thôn, cảnh sắc tĩnh lặng mà đẹp đẽ. Nước suối trong vắt, núi non xanh biếc, cảnh vật như được phủ lên một lớp màu rực rỡ sau cơn mưa. Hai bên sườn núi, những tảng đá kỳ dị xếp chồng lên nhau, tạo thành địa thế gập ghềnh. Mưa vừa tạnh, không khí vẫn còn phảng phất mùi bùn đất hòa lẫn với hương cỏ cây tươi mát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT