Thu xếp xong mọi việc, Diệp Sơ đi tìm Đường Thừa. Dù trong lòng không cam tâm, nàng vẫn giao ra mảnh linh phù.
Nàng cũng kể lại chuyện hành động của Vương lão gia và việc liên quan đến nam quỷ. Tất nhiên, có vài điều nàng giấu đi, không thể nói hết, chẳng hạn như chuyện nam quỷ đáng thương kia đã giúp đỡ những nữ tử gặp nạn. Nhưng rốt cuộc, ai đã lấy trộm mảnh linh phù rồi đưa cho nam quỷ? Nàng nghĩ mãi không ra.
Trong con hẻm nhỏ, Đường Thừa cúi mắt nhìn mảnh linh phù trong tay, thần sắc khó đoán, không hề ngẩng đầu. Hắn hỏi:
“Các ngươi tham gia luận võ đại hội chẳng phải cũng vì mảnh linh phù này sao? Vì sao không lấy luôn?”
Đây mới là phong cách hành sự của Diệp Sơ, còn Tề Hoài Thiên thì không. Cả đời hắn quang minh lỗi lạc, không bao giờ tùy tiện chiếm lấy thứ không thuộc về mình.
Tầm mắt dừng trên mảnh linh phù, lòng nàng quặn đau, ngay cả da thịt cũng cảm thấy đau đớn theo. Cực khổ lắm mới lấy được, giờ lại phải chắp tay dâng cho người khác. Diệp Sơ cười đùa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT