Diệp Sơ thoáng sững người, bước tới, giả vờ như không nhìn thấy gì. Khi nghe Diệp Chi Lan kể lại mọi chuyện xảy ra tối qua, đặc biệt là khi biết nữ tử kia đã đè nặng nàng mà ngủ suốt cả đêm, môi hắn khẽ mím thành một đường thẳng.
Sau khi trang điểm xong, nữ tử dường như đã hoàn toàn quên mất những gì mình đã làm tối qua. Nàng chậm rãi bước ra sân, hướng về phía phòng họ mà cất giọng gọi:
“Tất cả ra đây.”
Nàng nói rằng muốn đi xa để hái thuốc, cần có người hỗ trợ, và muốn Diệp Chi Lan cùng đi. Lúc này, nàng cúi đầu nghịch nghịch chiếc rổ thuốc tinh xảo trong tay, lặng lẽ chờ đợi câu trả lời.
Diệp Chi Lan khẽ cười: “Được thôi.”
Diệp Sơ cũng không tiện từ chối. Dù sao, số dược liệu hái về cũng có phần dành cho Hạ Vân. Hơn nữa, chủ nhà đã thu nhận bọn họ mà chẳng cầu báo đáp, nếu việc nhỏ như vậy cũng không nhận lời, e rằng quá mức xa cách.
Dù rất muốn đi cùng, nhưng nghĩ đến vết thương trên người Hạ Vân, nàng không thể để đối phương ở lại một mình. Nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra, hối hận cũng chẳng kịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT