Hạ Vân chống vào đại thụ, hít sâu một hơi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, trên người rơi rụng vài vết thương do nhánh cây quất trúng.
Còn chưa kịp mở miệng, Diệp Chi Lan đã đâm tới. Với phản ứng như vậy, sao có thể là kẻ có võ công tầm thường, một kẻ phế vật trong võ học? Nàng hơi nhíu mày, che đi vết thương ở cánh tay đang rỉ máu, tiến về phía bọn họ:
“Diệp công tử, Tiểu Sơ, là ta”
Diệp Sơ vừa nghe thấy giọng nói của Hạ Vân, liền vội vàng dùng sức đẩy Diệp Chi Lan ra:
“Hạ Vân tỷ!”
Trên tay nàng cắm một thanh chủy thủ, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là do hắn vừa rồi đâm trúng. Theo lý mà nói, người luyện võ có thể dựa vào tiếng bước chân để phân biệt kẻ đến là nam hay nữ. Võ công của Diệp Chi Lan không thấp, sao lại nghe không ra?
Chẳng lẽ là cố ý? Nhưng tại sao hắn lại nhẫn tâm ra tay với Hạ Vân như vậy? Diệp Sơ đè xuống nghi hoặc trong lòng, đơn giản xử lý vết thương, băng bó lại cho nàng. Đối phương cũng không có ý trách cứ. Dù sao rơi xuống đây rồi sẽ gặp phải chuyện gì cũng không thể biết trước, cẩn thận một chút vẫn là điều nên làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT