Vì vậy cô cũng không nói gì nữa, dù sao ngày mai mấy người họ đi làm, là cô có thể lên núi rồi.
Đêm hôm đó bọn họ lặng lẽ đi xử lý con thỏ, vì hiện tại chưa dọn ra nhà riêng nên có chút bất tiện, họ đành phải đun nước xử lý con thỏ ở trong nhà.
Cũng may xử lý rất nhanh, ngay cả bà nội Thẩm và ông nội Thẩm cũng không phát hiện ra chuyện gì. Lưu Nguyệt cất tấm da thỏ đi, còn nói khi trời lạnh sẽ làm khăn choàng cho Thẩm Thính Hồng. Lý do chủ yếu vẫn là do thỏ không đủ, nếu mà đủ thì sợ rằng bà ấy sẽ làm cho con gái mình cả một bộ đồ.
Bà ấy nghe nói rằng loại quân áo lông thú này có thể giữ ấm cho cơ thể.
Nhưng câu 'Làm gì có chuyện ngày nào vận khí cũng tốt." của Lưu Nguyệt vẫn là nói sớm. Ngày hôm sau khi nhìn thấy con gà rừng trong sọt, bà ấy hoàn toàn chết lặng. Nói thật may mắn bắt được con thỏ không có gì hiếm lạ nhưng con gà rừng có thể bay được đó.
Vẻ mặt Thẩm Thính Hồng lộ rất đắc ý, may thay kiếp trước cô tương đối thích món ăn hoang dã nên lúc ấy bỏ kha khá tiền mua một số loài động vật hoang dã để nuôi trong không gian. Tuy chúng không thuần khiết như món ăn hoang dã nhưng vẻ ngoài nhìn qua cũng không khác gì nhau.
Đương nhiên con gà rừng này là do cô lấy từ không gian ra, cô không phải người thợ săn giỏi nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến chuyện khoe khoang cả.
"Con gái của ba giỏi quát" Thẩm Đại Cường nuốt nước miếng, dù ông ấy lên núi một mình cũng không lấy được thứ tốt như vậy đâu.
Con thỏ chạy trốn rất nhanh, còn con gà rừng biết bay, người không có thân thủ đặc biệt tốt chỉ có thể dựa vào vận may, trên cơ bản rất ít người có thể bắt được hai con này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play