Cô liếc nhìn Diệp Thận Ngôn một cái, Diệp Thận Ngôn liên đứng lên kéo đứa bé về phía họ.
Người phụ nữ vốn không có phản ứng gì nhìn hành động của Diệp Thận Ngôn liền lên tiếng,'Cậu muốn làm gì?"
Bộ dáng nói chuyện như thể Diệp Thận Ngôn là kẻ buôn người, cực kỳ cảnh giác, nhưng không thể không nói. Trong số những người ở đây, ả ta là giống bọn buôn người nhất.
Nhìn thấy hành động của Diệp Thận Ngôn, người đàn ông trung niên mặc áo Tôn Trung Sơn cũng lấy một cái bánh bao trắng từ túi mình ra, chẳng qua nó đã lạnh nên hơi cứng một chút.
"Để cho thằng bé ăn đi!"
Diệp Thận Ngôn nhận lấy rồi nói với người phụ nữ kia"Chúng tôi không phải người xấu, chúng tôi chỉ muốn đứa nhỏ no hơn mà thôi."
Sau khi xác nhận Diệp Thận Ngôn không có bất kỳ hành động gì khác, người phụ nữ kia mới để yên. Ả ta không rảnh hơi đâu mà quan tâm đến đứa con hoang này đâu, nếu không phải vì nhát gan thì ả ta đã ném đứa nhỏ này vào trong núi từ lâu. Mà không thành vấn đề, khi nào cần thì bán nó đi, ít nhất cũng được một số tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play