Nhìn ba mình dọc đường đi không biết đang tự Versailles, Thẩm Thính Hồng không nhịn cười nổi.
Cũng không biết vì nguyên nhân gì mà có người lại không muốn thấy cuộc sống của người khác tốt hơn mình. Nếu như cuộc sống của mọi người giống nhau thì chúng ta là bạn, nếu cuộc sống của bạn kém hơn tôi thì chúng ta là anh em thân thiết, còn nếu cuộc sống của bạn tốt hơn của tôi thì xin lỗi, tuyệt giaol
Không ít người có suy nghĩ như vậy nhưng cuộc sống là của mình, bạn không cần phải để tâm đến những gì người khác nói.
Mà một người không có tâm nhãn như Thẩm Đại Cường thật sự rất vô tư, dù người khác có âm dương quái khí thì chưa chắc ông đã hiểu được ý tứ của người ta.
Sau khi bọn họ vê nhà, Lưu Nguyệt liên xin nghỉ đề chạy về, chủ yếu là trong lòng bà ấy vẫn luôn nhớ thương chuyện công việc.
Rốt cuộc người đàn ông của mình vẫn là người khờ khạo, nếu nhỡ làm bậy làm bạ thì phải làm sao bây giờ?
"Sao rồi? Thành công chưa?" Lưu Nguyệt vừa vê đến nhà đã lo lắng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play