So với Lưu Nguyệt, thời gian ra khỏi cửa của Thẩm Đại Cường càng thiếu, về cơ bản ông ấy vẫn luôn chăm chỉ trông trọt quanh năm ở trong thôn.
Vì vậy ông ấy rất hứng thú với mọi thử ở huyện thành này, luôn tranh thủ nhìn đông ngó tây xung quanh.
Thẩm Thính Hồng đưa ba mình đến tiệm cơm quốc doanh, đó là nơi cô và Lưu Nguyệt đã từng ăn cùng nhau.
"Ni Nhi con cứ gọi món mình thích đi, còn mua cho ba cái bánh bao là được rồi." Thẩm Đại Cường nhe hàm răng trắng rồi nói.
Nhìn vẻ ngoài thật thà và trung thực của người đàn ông này, trong lòng Thẩm Thính Hồng có một cảm giác khó tả.
Dù biết bây giờ trong nhà không thiếu tiền nhưng ông ấy vẫn tiết kiệm, chỉ để con gái có thể chi tiêu hào phóng.
Thẩm Thính Hồng không nói gì, cô vẫn chọn một món Thẩm Đại Cường thích ăn, một món mình thích ăn, một món canh chay và hai phần cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT