Trả tiên xong xuôi, người nhân viên đưa cho Thẩm Thính Hồng một dãy số rồi nói cô có thể về chỗ ngồi chờ đợi.
Kết quả khi cô đi ngang qua, phát hiện mẹ mình đang cãi vã với một nam một nữ, mặt Lưu Nguyệt tức giận đến đỏ bừng.
"Đồ nhà quê, đây là nơi mà bà có thể đến sao? Liệu bà có thể mua được không? Cút đi mau." Một người đàn ông nói.
"Con gái tôi đã trả tiền, sao hai người lại hách dịch như vậy? Vị trí này là của chúng tôi, cần trả tiên mới có được. Tôi đây đã sống mấy chục năm mà chưa gặp được ai hống hách như hai người. Người nhà quê thì làm sao? Ăn hết gạo nhà cô cậu à?” Lưu Nguyệt cũng không phải người có thể nén giận nên lập tức phàn nàn. "Chậc, cho dù mấy người như bà ăn cũng chỉ ăn được mấy cái bánh bao cháy đen. Hà cớ gì mà lại chiếm chỗ ngồi ở đây, không phải ra ngoài ngồi ăn cũng vậy à?
Người phụ nữ nhìn Lưu Nguyệt với vẻ khinh bỉ.
Thẩm Thính Hồng đi tới đứng trước mặt Lưu Nguyệt, Hai vị đồng chí, lúc nói chuyện hai người có dùng não không thế?"
Không nhìn được cô có đang tức giận hay không nhưng chỉ đứng ở đó cũng đủ khiến một nam một nữ kia cảm thấy áp lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT