Thẩm Đại Lực vốn nghĩ mình mang lại đây, lòng hiếu thuận đã cạn, có khi cha mẹ thấy cuộc sống nhà mình không tốt thì không lấy số lương thực này. Đúng thật tình huống hiện tại khiến ông ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng đưa đã đưa rồi, nếu giờ ông ta nói không cho thì mới đúng là mặt mũi ở ngoài ở trong cũng không còn, ít nhất như bây giờ ông ta cũng lấy lại được thể diện.
Cả nhà Thẩm Thính Hồng cũng không rõ chuyện gì xảy ra ở bên này, hôm nay được phân chia lương thực nên mọi người đều vui vẻ. Cũng lâu rồi chưa được ăn sủi cảo nên Lưu Nguyệt cắt ít thịt lợn rừng để làm vẳằn thắn.
Tuy loại sủi cảo làm từ thịt lợn rừng đã được ướp muối kém xa thịt lợn nhà nhưng dù là vậy, đó vẫn là thứ cực tốt. Sủi cảo là do Thẩm Thính Võ ở nhà làm, sau khi trường tiểu học tan học Thẩm Thính Văn cũng về hỗ trợ. Ở nhà họ Thẩm không có khái niệm con trai không đụng việc nhà, mấy thứ này hai anh em đã học từ nhỏ, chỉ có Thẩm Thính Hồng mới đúng là mười ngón tay không đụng nước.
Cả nhà vui vẻ ăn một bữa sủi cảo thơm phức rồi thoải mái nghỉ ngơi ở nhà cả ngày.
Thời tiết đã dân trở lạnh, chọn một khoảng thời gian thích hợp, Lưu Nguyệt liên đưa Thẩm Thính Hồng đi mua sắm quần áo.
“Hình như năm nay Ni Nhi nhà ta cao hơn một chút, sắp tới sinh nhật con rồi hay mẹ đưa con đi mua quân áo nhé?" Lưu Nguyệt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT