Khương Trĩ Nguyệt sốt rất cao, cứ ngỡ tin nhắn vừa rồi là Khương Biệt trả lời, cô nhẹ nhàng mặc quần áo rồi xuống lầu. Đèn đường bên ngoài mờ ảo, tất cả ánh sáng từ các tầng nhà đều đã tắt, cả thế giới dường như chìm vào màn đêm vô tận.
Ở góc đường, một luồng ánh sáng chói lóa từ đèn xe chiếu tới, làm cô khó chịu đến mức muốn nôn, phải ngồi thụp xuống đất, ngẩng đầu nhìn về phía đó.
Tiếng động cơ xe máy vang lên ngắn ngủi bên tai, một dáng người cao gầy tiến lại gần, cúi xuống trước mặt cô.
Môi Khương Trĩ Nguyệt khô khốc, cô cố gắng giữ chút lý trí cuối cùng hỏi: "... Em gửi nhầm tin nhắn rồi sao?"
Hạ Tùy đưa tay chạm lên trán cô, đầu ngón tay mát lạnh chạm vào làn da nóng rực. Hồi nhỏ, sức khỏe anh không tốt, mà mẹ anh, bà Tưởng Viên, lại là bác sĩ nên thường xuyên xem anh như bệnh nhân để thực hành, lâu dần anh cũng có chút kinh nghiệm.
Ít nhất cũng phải hơn ba mươi chín độ, nếu anh biết muộn hơn chút nữa, cô nhóc này chắc chắn sẽ sốt đến mức sinh bệnh nặng.
Bàn tay của Hạ Tùy rất mát, áp lên trán cô mang lại cảm giác dễ chịu. Khương Trĩ Nguyệt vô thức cọ cọ vào tay anh, khiến mái tóc mái trước trán rối tung lên. Cả người cô mềm nhũn, không cẩn thận ngã ngồi xuống đất, chiếc áo lông trắng tinh bị dính đầy bụi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play