Chân bị thương của Hạ Tùy chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là có thể hồi phục, không tổn thương đến xương. Bác sĩ nhắc nhở anh không được để bị thương lần nữa, nếu không sẽ để lại di chứng.
Cả nhóm người quay trở về. Khương Trĩ Nguyệt xuống xe ở cổng trường, dặn dò mọi người trên xe chờ cô một chút, sau đó nhanh chóng chạy vào một nhà hàng. Chưa đầy mười phút, cô quay lại với hai túi đồ trên tay. Canh sườn cô mua vẫn còn nóng, ông chủ tốt bụng đã để lại một lỗ nhỏ để thoát hơi.
Vì thế, vừa lên xe, cả khoang xe lập tức tràn ngập mùi thơm nức mũi.
Hạ Tùy vốn khá kén ăn, không thích ăn sườn, cũng không thích nội tạng gà. Những người trong ký túc xá đã quá quen với điều này.
Khương Biệt nhìn anh qua gương chiếu hậu, khóe môi nhếch lên, chậm rãi nói: "Đúng là rất hợp."
Hạ Tùy: "..."
Khương Trĩ Nguyệt nghiêm túc đưa hai hộp canh cho anh. Trong canh có thêm các loại thảo dược, ông chủ nói rất tốt cho việc bồi bổ và chữa lành vết thương. Sợ mấy người khác tranh uống, cô cố tình mua hai phần cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT