Sắc mặt Lý Kính Quốc cũng có chút biến đổi, chuyện của Thôi Tịnh San là nỗi đau không thể đụng tới với Triệu Hoán Chương. Có vẻ như ông Thôi đã kể hết mọi chuyện với hai người này, và bây giờ lại thành chuyện để người khác chế giễu.
Mạnh Tuệ Tuệ thấy bầu không khí căng thẳng, như sắp đánh nhau đến nơi, liền nhanh chóng xuống xe bước đến.
Cô nói: “Đồng chí, đừng giận, chồng tôi là người vậy đấy, không thích giao tiếp nhiều, ông đừng để bụng, có gì cứ nói với tôi là được. Nếu tôi biết, sẽ không giấu các ông đâu.”
Cả gia đình họ Tần ở thôn Kim Câu đối xử với Tần Khắc chẳng ra gì, từ nhỏ anh đã phải chịu nhiều khổ cực. Nếu tìm được gia đình thật, có một cuộc sống tốt hơn thì cũng không phải điều gì xấu, dù hiện giờ Tần Khắc đã có khả năng tự lập.
Dù sao con người cũng là sinh vật sống tập thể, có người thân vẫn tốt hơn là không. Đặc biệt, trong thời đại tôn trọng “đoàn kết yêu thương” như thập niên 50, khái niệm gia đình càng có ý nghĩa hơn.
So với Tần Khắc, Mạnh Tuệ Tuệ có thể nói là người dễ gần. Ánh mắt Lý Kính Quốc chuyển từ Tần Khắc sang cô.
Nhìn đôi mắt sáng rực rỡ của Mạnh Tuệ Tuệ, trong lòng Lý Kính Quốc cũng dần thư thái: “Hai người là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play