Triệu Hoán Chương chính là sao chổi, chính là người đã hại chết con gái ông ấy, ông ấy không thể nào chấp nhận được.
Nhưng Triệu Hoán Chương bất chấp, vẫn muốn ở bên Thôi Tịnh San, nói rằng muốn đưa cô ấy đoạn đường cuối cùng. Nhưng cậu ấy lấy tư cách gì chứ? Một kẻ gây nên cái chết cho con gái ông, giờ lại giả bộ tình sâu nghĩa nặng, cứ ba ngày lại tới gây phiền hà, khiến ông quá mệt mỏi.
Ông Thôi thở dài: “Tôi đã chôn cất San San rồi, là giấu Triệu Hoán Chương mà chôn, cậu ta không hề hay biết.”
Nghe xong, Mạnh Tuệ Tuệ không khỏi cảm thấy thương cảm, trước đó Triệu Hoán Chương và Thôi Tịnh San ở A Khắc Quỷ thuê đội lạc đà, cứ nghĩ là từ nơi khác tới, ai ngờ lại có người bản địa. Nghĩ ra chuyện họ rời trấn Kim Sa đến A Khắc Quỷ là để tránh ông Thôi phát hiện mà ngăn cản họ vào sa mạc, ai ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Đổi lại là cô, cô cũng không thể tha thứ cho Triệu Hoán Chương, người khởi xướng mọi chuyện này, vì anh ấy là người đề xuất chuyến đi vào sa mạc.
Nhưng nghĩ đến sự ám ảnh đến đau đớn của Triệu Hoán Chương đối với chiếc ví tiền, cô lại thấy anh ấy có chút đáng thương.
Anh ấy thực lòng yêu Thôi Tịnh San, tiếc rằng hai người không có duyên, cuối cùng âm dương cách biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play