Sáng sớm hôm sau, không cần người khác gọi Lưu Mai đã dậy sớm làm việc. Khiến cho Tô Lâm thậm chí không tìm được cơ hội gây sự.
Ngược lại là thím Lưu nhân lúc Lưu Mai đang ở trong phòng giặt giặt quần áo, cũng mang theo chậu gỗ của mình đến bồn rửa. Sau đó, vừa giặt quần áo vừa khẽ thì thầm với Lưu Mai: "Mai Tử, cháu không có ý kiến gì sao. Thím thấy cô chị cả nhà cháu gần đây cả ngày ôm sách, việc gì cũng không làm. Cháu cứ hầu hạ một nhà bọn họ như thế à."
Lúc này Lưu Mai vẫn còn đang suy nghĩ về cảnh tượng hôm qua Tô Du nói thay cho cô ta, nghe thấy thím hai nhà mình kích động ly gián, cô ta thậm chí còn không nghe vào tai. Tất nhiên bắt cô ta hầu hạ cả nhà cô ta sẽ không vui vẻ đồng ý. Nhưng không vui thì có tác dụng gì? Bây giờ chị cả khó khăn lắm mới cho cô ta sắc mặt tốt, nếu cô ta lại gây chuyện, sau này chị cả chắc chắn sẽ không giúp mình nữa. Đến lúc đó, bản thân sẽ thực sự không thể đứng được trong nhà họ Tô.
Thấy Lưu Mai không lên tiếng, thím Lưu lại nói: "Cháu có ngốc hay không, nhà họ Lưu sao lại sinh ra con nhóc ngu ngốc như cháu, để người ta đè đầu cưỡi cổ..."
“Khụ khụ.” Ngoài cửa vang lên một tiếng ho khan.
Tô Du cầm chậu rửa mặt bước vào. Lưu Mai và dì Lưu đột nhiên căng thẳng, không biết Tô Du đã nghe được bao nhiêu.
"Ồ, thím Lưu cũng ở đây. Sao giặt nhiều quần áo vậy? Quấn áo của cả nhà đều do thím Lưu giặt hết nhỉ, thím thật vất vả quá." Tô Du cười nói.
Thím Lưu căng mặt không nói chuyện, lúc này bà ta không muốn nói chuyện với lão đại nhà họ Tô này. Dù sao thì lần nào cũng nói chuyện không vui vẻ gì.
Tô Du tự mình nói: "Thím Lưu à, trước khi khuyên nhủ người khác, thím cũng phải làm gương. Dì giặt giũ nấu ăn cho cả nhà, thì đừng dạy hư Mai Tử. Cả cái đại viện này, có nhà ai lại không sống như thế?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play