Giang Hồ khẽ cười nói: “Anh đừng nghĩ ngợi nhiều, em chưa từng lên chiến trường nên không sợ cái gì cả, những chuyện các anh chưa hoàn thành cũng phải có người tiếp tục chứ. Cho dù em thật sự không quay về cũng không sao, dù sao em cũng đã giúp người ta xem anh kết hôn cũng coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, thật ra những năm qua em luôn rất lo lắng, lo lắng mình làm nhiệm vụ sẽ không quay trở về nữa, đến anh cũng không thể nhìn thấy, đến lúc nhìn thấy những người khác thì làm sao em nói chuyện với họ đây, bây giờ thì tốt rồi, thứ cần thấy đã thấy rồi, em cũng không cần phải sợ nữa. Anh Đông Tử, em khác với anh, cha mẹ em đều ở lại trên chiến trường rồi, những người đối xử tốt với em đều ở lại nơi đó rồi, nếu em rời khỏi nơi đó, em cũng không biết mình có thể làm được gì, đuổi quân địch ra khỏi đất nước là tâm nguyện của tất cả mọi người, cũng là nhiệm vụ mà em cố gắng hết sức hoàn thành suốt cả cuộc đời.”
Tống Đông Chinh im lặng một lúc và đưa tay ra vỗ vỗ lên vai Giang Hồ: “Anh sẽ cố gắng hết sức để gìn giữ Tổ Quốc mà các cậu đã xây dựng.”
Mới sáng sớm ngày bảy tháng bảy, nhà lão Tô đã cực kỳ náo nhiệt, mọi người trong công xưởng dệt may đều biết tin Tô Du kết hôn đều đến để chung vui.
Tô Du mặc một chiếc váy liền màu đỏ, tóc tết thành một cái búi tóc đã khiến một đám người đến chung vui đều rất kinh ngạc.
Lý Bình nói: “Chị Tô Du, hôm nay chị thật sự rất đẹp đấy.”
“Cô dâu đều xinh đẹp, đợi khi em kết hôn cũng sẽ như thế.” Tâm trạng Tô Du rất tốt.
Lý Bình đỏ hết cả mặt: “Em vẫn còn sớm lắm.” Nói chung không làm ra được chút thành tích thì cô cũng sẽ không bàn đến những chuyện này đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT