“Đơn vị không giống với trường học, đồng nghiệp cũng khác với bạn học. Giữa cả hai đều tồn tại mối quan hệ cạnh tranh. Hai người trẻ như vậy, không thể chỉ nghĩ đến việc làm lụng cả đời được, đấy là việc vô trách nhiệm với cuộc đời của bản thân mình, nhất định phải có tư tưởng mạnh dạn tiến lên, tranh thủ thời gian để lên được chức lãnh đạo.”
Hai chén “súp gà”* này của Tô Du khiến cho hai thanh niên trẻ này ít nhiều gì cũng có chút kích động.
*ăn súp gà: Ý là nói đạo lý
“Biết tôi đã thăng tiến như thế nào không?”
Hai người trước mặt lắc đầu.
Tô Du nói: “Người bình thường tôi sẽ không nói, nhưng tôi sẽ nói cho hai người biết. Sở dĩ tôi được cấp trên tin tưởng đều nhờ vào hai từ ‘chăm chỉ'. Chủ tịch Tôn cho tôi làm thư kí bởi vì tôi luôn bảo đảm văn phòng lãnh đạo sạch sẽ ngăn nắp, luôn pha trà cho ông ấy. Giúp cấp trên cảm thấy thoải mái khi làm việc. Hai người có thể nghĩ rằng việc bưng trà rót nước không đẹp đẽ gì. Nhưng thứ quan trọng không phải việc bưng trà rót nước, mà là thái độ của hai người để người ta hài lòng hay không.”
Nhìn bộ dáng suy tư của hai người kia, Tô Du lại nói thêm vài lời sâu xa: “Người chịu đựng gian khổ mới có thể đứng trên người khác được. Nếu như hai bạn làm cùng một công việc, lãnh đạo sẽ chú ý đến ai? Đương nhiên là người chủ động rồi, có phải không? Hai người đổi góc nhìn để suy nghĩ đi, cũng chính là đạo lý này. Lão Chu và Lão Cao đều là bạn của tôi, cho nên tôi đối xử không thiên vị ai trong hai bạn hết. Chỉ xem xem ai trong số hai người biểu hiện tốt hơn thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT