Tô Du bỗng chốc trở nên kích động: “Anh ấy nói bậy, nói bậy, sao em có thể là người như thế chứ?”
Ủy viên Hồ nhanh chóng vỗ vỗ lưng cô an ủi: “Đúng vậy, con người của em thế nào tụi chị là người hiểu rõ nhất, anh ta đang muốn bêu xấu em, đừng buồn nữa, chúng ta đi qua bên công xưởng máy móc xem sao rồi tính tiếp. Nếu thật sự như thế thì chị nhất định sẽ bảo bên công xưởng máy móc cho em một câu trả lời rõ ràng, chỉ là một đồng chí nam thôi mà, ở thành phố còn nhiều đồng chí có điều kiện tốt hơn nữa kìa.”
Tô Du lau nước mắt, không nói lời nào cả.
Vì muốn nhanh chóng đến công xưởng máy móc, ủy viên Hồ còn cố tình tìm người mượn một chiếc xe đạp đưa Tô Du đến đó.
Ngồi phía sau chiếc xe đạp, Tô Du cảm thấy ngoại trừ cái mông có chút không thoải mái thì những thứ khác cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là ghế ngồi phía sau làm một cái đệm bằng da thật nên có chút cảm giác giống như đang ngồi xe mui trần vậy.
Bây giờ cô đang suy nghĩ không biết mình nên sắm ngôi nhà trước hay là nên mua xe trước đây.
Chiếc xe cao như thế mà lái sẽ rất nguy hiểm, phải tìm một tài xế mới được, tới lúc đó bảo Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí đi học, hai tài xế thay phiên nhau mà dùng, lúc đó mỗi ngày lên xuống ca mình cũng không cần phải đi bộ nữa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play