Tôn Mẫn quay qua nhìn người nhà một cái, sau đó giơ tay ra đón lấy tiền và nhỏ giọng nói: “…Tôi không có phiếu vải.” Chỉ cho tiền không cho phiếu thì mua quần áo mới bằng cách nào chứ.
Lưu Mai nghe thế bèn lấy hai tờ phiếu vải từ trong túi ra: “Chuyện này dễ thôi, tôi có hai tờ, hay là cô dùng phiếu khác để đổi với tôi đi?”
Tôn Mẫn: “…” Còn nhỏ nhen hơn cả Ngô Quốc Chí nữa, hèn chi Ngô Quốc Chí không thèm để mắt tới chị cả nhà cô ta!
Công xưởng dệt may ở Giang Đông, trong phòng làm việc của công đoàn, Tô Du vừa đến văn phòng đã ngáp lên ngáp xuống.
Những người khác trong văn phòng đều nhìn cô, Nghiêm Tiểu Phương nói: “Chị Tô Du, chị không khỏe sao?”
“Có lẽ do mấy ngày hôm nay trời bắt đầu chuyển lạnh rồi.” Tô Du xoa xoa lỗ mũi và cảm thấy rất khó chịu.
“Đúng là thời tiết bắt đầu trở lạnh rồi, chị Tô Du, thế sau này thời tiết trở lạnh thí chị lên xuống ca cũng không tiện lắm, chị có từng nghĩ làm đơn xin ở trong ký túc xá đơn thân không, như thế rất thuận tiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT