Sao có thể chứ?!

Cho đến khi trận đấu kết thúc, cơ thể Đường Úc tái xuất trên võ đài, vẻ kinh hãi và khó tin trên mặt hắn vẫn chưa kịp tan đi.

Sáu giây, chỉ vỏn vẹn sáu giây, hắn đã thua sao?!

Đường Úc không tự mãn đến mức nghĩ mình vô địch thiên hạ, nhưng việc bị hạ gục trong sáu giây ngắn ngủi vẫn là kết cục hắn khó lòng chấp nhận được.

Hơn nữa, nghe giọng đối phương có vẻ còn khá trẻ?

Rốt cuộc là ai?!

Trong đầu Đường Úc lập tức lướt qua một loạt cái tên.

Vừa rồi đối phương dùng đao... chẳng lẽ là Du Vãn Ý của Thánh Đao Giáo?

Không đúng! Không phải phong cách đó.

Hắn cực kỳ quen thuộc với lưỡi đao của Du Vãn Ý, nhưng đao pháp của người kia hoàn toàn không cùng một đường lối.

Là Thượng Đao Phái Yến Tấn Thành? Hay là Bạch Đế Thành bên Lưu Vân Thập Bát Đao ?

Một loạt cái tên lần lượt lướt qua đầu Đường Úc, nhưng không có ai trùng khớp cả.

“Khoan đã…”

Hắn còn chưa kịp suy nghĩ ra lai lịch đối phương, đã thấy bóng dáng của [Vô Dung 001] có ID “Thanh Tước” dần nhạt đi. “Đừng đi vội, đánh thêm hai trận nữa đi!”

“Cậu không thắng nổi tôi.”

Thẩm Di đáp.

Giọng cậu rất bình tĩnh, không có ý khinh thường, chỉ đơn giản là nói ra một sự thật, không hề mang theo sắc thái cá nhân.

Đối thủ khoác lên mình cơ giáp Đường Môn, kỹ thuật không tệ, nhưng chỉ qua cuộc giao đấu ngắn vừa rồi, Thẩm Di đã nhận ra ít nhất mười mấy sai lầm trong cách di chuyển của hắn.

Phản ứng phòng thủ không đủ dứt khoát, sát ý lộ quá rõ khi tấn công, khiến cho khoảnh khắc xuất chiêu, Thẩm Di đã sớm cảm nhận được mối nguy hiểm mà tránh né.

Kiếp trước, mọi người gọi cậu là kẻ cuồng võ, không phải không có lý do. Với Thẩm Di, một trận chiến nếu không có thách thức, thì cũng chẳng có lý do để tiếp tục.

Cậu khao khát một đối thủ mạnh hơn, một kẻ có thể khiến cậu cảm nhận được ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết.

“Cậu—!”

Sắc mặt Đường Úc đỏ bừng, như thể bị sỉ nhục đến tột cùng: "Cậu nói gì cơ?!"

Thế nhưng, bóng dáng của Thẩm Di đã biến mất khỏi đấu trường. Nhìn khoảng không trước mặt, Đường Úc giận đến mức suýt nghiến nát cả hàm răng.

Quá… quá ngông cuồng!

Đúng là ngông cuồng đến tột độ!!

Ở phía bên kia, tại quảng trường livestream, đám người chơi đã chứng kiến toàn bộ trận đấu, lập tức nổ tung như một bầy ong vỡ tổ.

"Đường Úc thua rồi?"

"Vãi chưởng, thua nhanh vậy á? Mới đánh được bao lâu, có nổi mười giây không?"

"Sáu giây, tôi đếm rồi, sáu giây Đường Úc đã gục."

"Có phải Đường Úc real không đấy?"

"Nói nhảm, dĩ nhiên rồi! Ngoài người của Đường Môn ra, còn ai có thể dùng Liên Thứ của Long Tu NUF thuần thục như vậy?"

"Bên kia đúng là cao thủ... Thanh Tước? Chưa nghe qua cái tên này bao giờ..."

"Có ai nhìn ra hắn đến từ đâu không?"

Trong thế hệ trẻ của Đường Môn, Đường Úc cũng được xem là một thiên tài có chút danh tiếng, số người quen biết hắn không hề ít.

Vậy mà trận đấu chỉ kéo dài vỏn vẹn sáu giây—kết quả này nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Nếu đối thủ của Đường Úc là một cao thủ có tiếng, có lẽ chẳng ai thắc mắc. Nhưng vấn đề là, kẻ đánh bại hắn lại là một nhân vật vô danh, điều này khiến câu chuyện trở nên cực kỳ đáng bàn tán.

Điều quan trọng hơn cả là—trong hàng ngàn khán giả ở đây, lại không một ai nhận ra lai lịch của người kia.

Những môn phái nổi danh như Đường Môn, Thánh Đao Giáo, Thiền Tâm Tông thì không cần phải bàn, nhưng ngay cả những môn phái trung bình và nhỏ cũng đều có phong cách võ học riêng. Liên minh Cơ Giáp tập hợp tinh anh từ khắp nơi, trải qua bao nhiêu trận đấu, khán giả cũng dần quen thuộc với phong cách của từng môn phái.

Những người thường xuyên lang thang trong sảnh livestream, trình độ của họ chưa chắc đã cao, nhưng mắt nhìn tuyệt đối không tệ. Một khi thấy đối thủ ra chiêu, chỉ cần vài đường cơ bản là có thể đoán ngay người đó thuộc môn phái nào, theo trường phái chiến đấu nào.

Thế nhưng đối với Thẩm Di, giữa hàng ngàn con mắt ở đây, không một ai có thể nhìn ra manh mối gì.

"Chậc, lạ thật đấy... Rốt cuộc thằng nhóc này là ai?"

"Có thể đánh bại Đường Úc, chắc chắn không phải hạng vô danh."

"Quan trọng nhất là hắn dùng Vô Dung 001 kìa! Cái con cơ giáp cũ rích này mà có thể thắng được cơ giáp Long Tu của Đường Môn á? Ít nhất thực lực phải vượt Đường Úc hai bậc!"

"Nghe giọng thì có vẻ còn trẻ lắm, trẻ thế mà đã thắng được Đường Úc, chắc chắn không phải xuất thân từ mấy môn phái nhỏ."

"Đúng vậy, hơn nữa Đường Úc còn được chiến đội cấp A chiêu mộ, thực lực đâu có thấp... Không lẽ đối phương là tuyển thủ chuyên nghiệp?"

"Chiến đội cấp A trở lên trong cả Liên minh cũng chỉ có mấy cái, mà trong danh sách tuyển thủ chính thức lại chẳng có ai có phong cách như này... Có khi nào giống Đường Úc, cũng là tuyển thủ thực tập?"

"Cũng có khả năng... Cứ xem tiếp đã."

Khán giả lập tức hào hứng hẳn lên.

Đường Úc rất có tiếng trong thế hệ trẻ, là thiên tài trẻ tuổi của Đường Môn, mới 18 tuổi đã đủ tư cách gia nhập Liên minh Cơ Giáp, hơn nữa còn được vào chiến đội cấp A—chiến đội Bạch Tượng Nha. Dù trong các đội A, Bạch Tượng Nha chỉ thuộc dạng trung bình, nhưng dù sao vẫn là đội cấp A. Không có thực lực vững vàng thì làm gì có cửa bước vào?

Huống hồ... Đối phương không chỉ thắng Đường Úc mà còn khiến không ai đoán ra được lai lịch của mình, chuyện này có chút thú vị rồi đây.

Những khán giả có con mắt tinh tường cảm thấy có chút khiêu chiến, sôi nổi hành động, lùng sục khắp các màn hình quang học trong Quảng trường livestream để tìm kiếm bóng dáng của ID xa lạ kia.

"Tìm thấy rồi!"

Một người chơi phát hiện ra bóng dáng khoác trên mình bộ 【Vô Dung 001】, hét lên đầy phấn khích.

Không thể không nói, giữa vô số cơ giáp đủ loại hình dạng và màu sắc, cái cơ giáp cơ bản như 【Vô Dung 001】 thực sự quá dễ nhận ra. Ước chừng trong cả Quảng trường Phát sóng cũng chỉ có đúng một người sử dụng nó.

Ngay khi Thẩm Di vừa ghép trận xong, lập tức bị lôi ra khỏi biển màn hình, trở thành tiêu điểm chú ý.

Ngay sau đó— một tràng ồn ào, hàng loạt người lập tức xúm lại vây quanh màn hình, chen chúc chật kín.

Những khán giả vốn đang xem ở nơi khác thấy đám đông tụ tập đông nghịt như vậy, còn tưởng có chuyện gì hot, cũng đổ xô chạy tới hóng hớt.

Lại một lần nữa bước vào trận đấu, Thẩm Di hoàn toàn không hay biết mình đang trở thành tâm điểm chú ý. Cậu nhìn chằm chằm vào đối thủ trước mặt, ánh mắt ẩn sau lớp giáp che kín mang theo một tia chiến ý, chắp tay nói: “Xin chỉ giáo.”

Đối diện cậu là một người điều khiển 【Thiết Giáp V3】 thuộc Kim Chung Phái—một trong những môn phái có danh tiếng nhất định. Cũng là đối thủ mà nhiều người không muốn gặp.

Không phải vì họ mạnh mẽ bá đạo mà bởi vì họ quá khó nhằn. Kim Chung Phái từ lâu đã bị các môn phái khác trêu chọc gọi là “Kim Quy bọc thép”, bởi lớp phòng ngự dày cộp đến mức đáng sợ, không dễ gì xuyên thủng.

“Hử?”

Thấy Thẩm Di chắp tay, người điều khiển 【Thiết Giáp V3】 ngạc nhiên gãi đầu, giọng nói ồm ồm cất lên: “Cái đó là ý gì vậy? Sao lại mặc cái 【Vô Dung 001】 này nữa chứ? Nói trước nhé, ông đây không vì cậu là lính mới mà nương tay đâu đấy.”

Thẩm Di bình tĩnh đáp: “Đương nhiên.”

3… 2… 1…

Trận đấu bắt đầu!

Lần này, Thẩm Di không chờ đối phương ra tay trước, mà chủ động phát động tấn công.【Vô Dung 001】 nhanh chóng khởi động, các đường vân xanh ở khớp nối bừng sáng bởi nguồn năng lượng đang lưu chuyển mạnh mẽ, để lại một vệt sáng màu lam trong không trung, khoảng cách giữa hai bên lập tức bị thu hẹp!

“Hả?”

Một khán giả vô thức kêu lên: “Mấy người có thấy không? Hình như động tác của cậu ta trơn tru hơn lúc trước đấy?”

Không phải ảo giác. Những khán giả tinh mắt ngay lập tức nhận ra sự khác biệt giữa hai trận đấu. Nếu như trước đó, chiếc 【Vô Dung 001】 vẫn còn mang cảm giác của một người chưa hoàn toàn thuần thục, thỉnh thoảng xuất hiện những sai sót nhỏ mà người mới hay mắc phải, thì lần này thuần thục hơn rất nhiều.

Tiến bộ nhanh như vậy sao?

Không hợp lý chút nào…

Hai bên lập tức lao vào cận chiến, lưỡi dao cơ khí trên giáp tay đối phương bật ra! Thẩm Di tung người lên không trung, trong khoảnh khắc cơ thể còn đang lơ lửng, lưỡi dao titan đã rút ra giữa không trung!

Đối phương muốn né tránh lúc này đã không còn kịp nữa, nhưng 【Thiết Giáp V3】 cũng không có ý định né tránh. Hắn trầm giọng quát một tiếng, nguồn năng lượng bùng nổ, thân giáp lập tức phát sáng, hàng loạt mô-đun nhanh chóng hoạt động, chỉ trong nháy mắt đã dựng thành một tấm khiên tròn chắn trước mặt. Đồng thời, hắn dậm mạnh chân xuống đất, phần hạ thân vững như bàn thạch, bất động như núi, rõ ràng là muốn đón đỡ đòn này một cách chính diện.

Kim Chung phái nổi danh với lớp giáp sắt kiên cố, loại bỏ một phần khả năng tấn công, thay vào đó phân tán nguồn năng lượng khắp cơ giáp, kết hợp với sức phòng ngự mạnh mẽ của 【Thiết Giáp V3】, có thể nói là không sợ lửa cháy, không ngại đao kiếm!

Người xưa có câu: “Lực bất đánh quyền, quyền bất đánh chung.”

Mà chữ “chung” ở đây, chính là Kim Chung phái!

Thế nhưng, dù đối phương dựng Thiết Giáp Thân nhanh đến đâu, tốc độ của Thẩm Di còn nhanh hơn!

Giữa không trung, cậu bất ngờ đột phá về phía trước, chỉ trong chớp mắt đã áp sát đối thủ. Chân phải đạp một bước trống, thân hình hơi nghiêng sang một bên, đôi mắt xanh lam trên diện giáp khẽ lóe sáng, nguồn năng lượng lại một lần nữa được điều động, tựa như chân khí luân chuyển khắp cơ thể—

Thẩm Di có thể cảm nhận rõ ràng từng thay đổi của mình. Dưới sự dẫn động của cơ giáp, giác quan của cậu trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết. Một loại năng lượng đặc biệt kết nối cậu và bộ giáp, khiến mỗi dây thần kinh, từng thớ cơ bắp đều sôi trào.

Cảm giác này thực sự quá kỳ diệu!

Giống như nếu người bình thường muốn nâng một tảng đá lớn, họ sẽ phải dốc toàn lực mới có thể nhấc lên—Nhưng với sự hỗ trợ của cơ giáp, chỉ cần chút lực, cậu đã có thể bóp nát nó thành tro bụi!

Cậu thậm chí có thể cảm nhận được khung xương của mình phát ra những rung động khẽ khàng, dưới sự điều khiển của cơ giáp mà trở nên quá tải, đây là dấu hiệu cho thấy thể chất không thể chịu đựng nổi trường lực của cơ giáp. Ánh mắt Thẩm Di hơi trầm xuống, giảm bớt đầu ra của năng lượng nguồn một chút.

Keng!

Lưỡi dao titan va vào giáp sắt, tạo nên một âm thanh chói tai. Đối thủ cười lớn: "Ha ha, chút trò vặt này, còn lâu mới phá nổi Thiết Giáp Sam của Kim Chung Môn tôi, còn kém xa lắm..."

Lời còn chưa dứt, Thẩm Di đột nhiên lướt nửa bước sang trái, cơ thể như một lưỡi dao sắc bén cắt vào bên sườn đối thủ. Tay cậu nhẹ nhàng hất tung lưỡi dao titan lên, đồng thời khuỷu tay trong chớp mắt như hóa thành một chiếc rìu lớn, bất ngờ nện mạnh vào cằm đối phương!

Rầm!

Một đòn bất ngờ, nhanh như chớp! Đối thủ hoàn toàn không kịp phản ứng. Để đối phó với nhát chém của Thẩm Di, hắn đã dồn toàn bộ sức lực vào điểm chịu lực của lưỡi dao titan, tạo nên một tư thế phòng thủ cực kỳ kiên cố. Nhưng cú thúc khuỷu tay của Thẩm Di lại biến hóa quá nhanh, góc độ cũng vô cùng xảo diệu, như thể nhìn thấu lộ tuyến năng lượng nguồn của hắn, đánh thẳng vào điểm phát lực của Thiết Giáp Sam, giáng một đòn chí mạng khiến hắn không kịp trở tay!

Thiết Giáp V3 không kịp ứng phó, bị cú thúc khuỷu tay của Thẩm Di đánh trúng, ngửa người ra sau giữa một tiếng nặng nề. Dù đã cố hết sức để giữ thăng bằng, nhưng Thẩm Di không cho hắn cơ hội ổn định lại.

Cơ giáp Vô Dung 001 màu trắng lướt qua, tay phải vươn ra giữa không trung, bắt gọn lưỡi dao titan vừa rơi xuống, thuận thế vung lên—một nhát chém bằng một tay!

Lưỡi dao sắc lạnh, mảnh giáp văng tung tóe!

Cửu Hình Thập Tam Đao—Đơn Thủ Thôi Sát Pháp!

【Phân thắng bại!】

Lại là một đòn tất sát! Thậm chí còn nhanh hơn trận trước!

Thẩm Di đứng dậy, thu lưỡi dao titan trở lại đai giữ bên hông. Một tiếng cách khẽ vang lên, cơ cấu khóa tự động bật ra, giam chặt lưỡi dao trong vỏ.

Cơ giáp và võ cổ , thoạt nhìn tưởng như chẳng hề liên quan, nhưng sau hai trận chiến, Thẩm Di dần tìm được cảm giác. Cậu bắt đầu thử dung hợp chiêu thức kiếp trước vào lối chiến đấu bằng cơ giáp. Khi năng lượng nguồn chảy qua từng khớp máy, nhát đao này so với dùng cơ thể con người để xuất chiêu càng thêm nhanh hơn, sắc bén hơn, và phá hoại hơn!

Thẩm Di bình tĩnh thu đao, trong lòng gợn lên một tia rung động.

Cảm giác tiến bộ ngay trong trận chiến này… đã rất lâu rồi cậu chưa từng trải nghiệm.

Phải rồi, đây chính là thứ cậu theo đuổi—một lĩnh vực hoàn toàn mới đang rộng mở trước mắt. Trong khoảnh khắc đó, Thẩm Di bỗng có cảm giác như trở về năm mười sáu tuổi, khi cậu từng khiêu chiến vô số cao thủ, không ngừng tìm kiếm giới hạn của bản thân trong những trận chiến khốc liệt và từng bước đột phá.

Thật sảng khoái.

Thân ảnh nhạt dần, Thẩm Di đã rời khỏi trận đấu, lập tức bắt đầu ghép trận tiếp theo mà không chút ngơi nghỉ.

Chỉ để lại bên ngoài màn hình livestream một đám khán giả vẫn đang ngơ ngác.

"Cậu nhìn ra gì chưa?"

"…Chưa."

"Đó là đao pháp gì thế?"

"…Đao nhanh."

"…"

Sau một thoáng im lặng, cả quảng trường bỗng chốc ồn ào hẳn lên.

"Mẹ nó, thật tà môn!"

"Hôm nay lão tử nhất định phải tìm ra lai lịch của thằng này!"

"Hắn lại bắt đầu ghép trận rồi!"

"Tránh ra, tránh ra, để tôi tìm vị trí của hắn!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play