Đáng hận hơn đúng lúc này xe rước dâu dừng trước cửa khách sạn, tôi quay lại nhìn thì thấy đôi cô dâu chú rể ân ái dắt tay nhau bước xuống. Người trong bức ảnh cưới bởi trang điểm khá đậm nên tôi cũng chưa dám khẳng định, nhưng đến khi nhìn thấy người thật thì tôi mới chắc chắn chính là cô ấy. Ánh mắt tôi nhìn cô dâu đã bị Bàn tử nhìn ra được. Anh ta hỏi: “Sao thế, quen cô dâu à?”
Tôi cười như mếu đáp: “Bạn gái cũ”
“Hi hi” Bàn tử cười.
“Đi thôi” Tôi cười nói. Thực ra tôi đã quên chuyện này rồi. Nếu như không phải hôm nay trùng hợp gặp được thì tôi cũng sẽ không chủ động nhớ lại cái kỷ niệm này.
Chúng tôi ngồi trong phòng đợi khoảng mười mấy phút thì Đường Nhân Kiệt mở cửa bước vào. Vừa vào hắn ra đã cười tươi nói với chúng tôi: “Thật ngại quá, để hai vị chờ lâu rồi, tôi tự phạt ba ly”
Sau khi ba chúng tôi cụm ly, Bàn tử cầm đũa bắt đầu ăn. Cơ thể béo ị của anh ta là do ăn uống mà thành, anh ta nói: “Đường Nhân Kiệt, có chuyện gì thì anh nói với người anh em vua trộm đi. Bàn Tử tôi mất ngày nay ở trong thôn mồm miệng nhạt chết đi được, tôi ăn trước đã”
Đường Nhân Kiệt cười nói: “Tính tình Bàn Tử vẫn luôn thẳng thắn như vậy”
Tôi vẫn chưa động đũa. Nói thật nếu như không phải có Bàn tử ở đây, mình tôi một thằng quan nhỏ ở địa phương ngồi đây quả thực sẽ cảm thấy ít nhiều áp lực. Tôi nhìn Đường Nhân Kiệt, trong lòng ngổn ngang câu hỏi nhưng không biết nên mở miệng từ đâu.
“Có phải đồ ăn không hợp khẩu vị không? Để tôi bảo họ đổi món khác?” Đường Nhân Kiệt hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT