“Sự việc đang chuyển biến khá phức tạp, đôi ba lời không thể nói rõ với em được. Sắp tới em cứ ở yên trong nhà đi, đừng tới trường nữa” Tôi nói với Hàn Tuyết.
Cô ấy hơi sững sờ một chút, nhưng cũng rất nhanh cười khổ nói: “Được rồi, anh chú ý an toàn là được”
Có lẽ Hàn Tuyết cho rằng cô Ngốc tìm cô ấy là vì đứa bé. Đây là lý do vì sao Bàn Tử vừa nói chúng tôi đã lập tức tin ngay. Bởi vì ngoài điều này ra quả thực chúng tôi không nghĩ ra nguyên nhân nào khác khiến cho một người phụ nữ đã chết cách đây hai mươi năm bỗng quay lại dày vò một cô giáo lương thiện mới đến thôn được hai năm. Hàn Tuyết nói: “Không phải trả lại đứa bé cho cô ấy thì cô ấy sẽ đi sao?”
“Cách này không sai, chỉ là đứa bé đó không đúng. Chúng ta đều bị lừa rồi. Chuyện này quả thực quá phức tạp, anh không có cách nào nói với em ngay được” Tôi nhìn cô ấy nói.
Hàn Tuyết nhìn tôi nói: “Không phải anh từng nói ghét nhất là anh trai anh nói nửa vời sao? Anh không phát hiện ra giờ anh cũng trở nên như vậy à?”
Nghe cô ấy nói vậy quả thực tôi thấy có chút ngại ngùng. Tôi không dưới một lần ca thán với Hàn Tuyết về vấn đề này. Cũng chính câu nói này của cô ấy khiến mọi oán trách về anh trai trong lòng tôi đột ngột biến mất.
Tại sao tôi lại không muốn nói cho cô ấy biết? Bởi tôi lo lắng cho cô ấy, tôi muốn chăm sóc cô ấy, những thứ tôi có thể gánh vác chịu đựng tôi sẽ làm hết.
Anh trai không muốn nói quá nhiều với tôi cũng vì đạo lý này.
Tôi nhìn Hàn Tuyết, nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải. Hàn Tuyết cười ôm lấy cánh tay tôi nói: “Em không có ý trách anh, em cũng hiểu cách nghĩ của anh. Anh cũng làm như vậy thì anh càng nên thấu hiểu anh trai mình”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT