Cuối cùng tất cả chúng tôi đều uống tới say mèm. Bàn tử say đến nỗi thấy ai cũng xưng anh gọi em. Nếu xét về phương diện tửu lượng thì trong đám người này tôi được coi là người có tửu lượng khá nhất. Sau cùng chúng tôi vào một khách sạn mà người đàn ông đeo kính đã sắp xếp từ trước ở. Bọn họ đều đã vào phòng của mình nghỉ ngơi mà người đàn ông đeo kính vẫn không ngừng lôi tôi tiếp tục nói chuyện, mà nói những chuyện toàn là trên trời dưới bể vô nghĩa, ví dụ như nói thực ra là ông ta đã nhìn tôi trưởng thành, từng bước đi sau này của tôi ông ta đều dõi theo mà kinh ngạc, cuối cùng lại nhắc đến vị thủ trưởng già kia. Ông ta bật khóc nắm lấy tay tôi mà nói: “May quá cuối cùng mọi chuyện đã kết thúc, đều kết thúc rồi, đánh thắng rồi, thắng rồi tốt quá”
Sau đó ông ta được tài xế dìu lên xe, sau khi ông ta đi cha tôi Diệp Thiên Hoa lại cầm theo một chai rượu vang đến bên cạnh tôi cười với tôi nói: “Có thể nhìn ra được tửu lượng của con rất khá”
“Vẫn ổn ạ, phải chúc mừng cha, hơn hai mươi năm nhẫn nhục chịu đựng cuối cùng cũng coi như có thành quả” Tôi nhìn quân hàm trên quân phục của ông ấy nói.
Ông ấy rót cho tôi một ly rượu nói: “Hơn hai mươi năm đối với ta như một giấc mộng. Ta vẫn luôn ngủ, cảm thấy như một giấc mơ vậy, tin rằng mọi người ở ngoài giờ mà nghĩ lại chắc cũng cảm thấy giống một giấc mộng”
Tôi gật đầu đáp: “Đúng vậy, con cũng không dám tin trong khoảng thời gian hai năm nay rốt cuộc con đã trải qua những gì”
Nói xong câu này hai người chúng tôi đều trầm mặc uống rượu, cuối cùng Diệp Thiên Hoa nói với tôi: “Vị thủ trưởng có câu này không biết có nên nói với con không”
“Ông ta nói đã đi rồi thì đừng quay lại phải không ạ?” Tôi hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play