Lúc chúng tôi suýt thì xảy ra xung đột với đám binh sĩ đang ngăn cản mình lại thì một chiếc ô tô quân đội từ bên ngoài đi tới đỗ lại. Người đeo kính hay đi bên cạnh ông già kia bước xuống xe quát đám binh sĩ: “Dừng tay!”
Tiếp theo là Tôn Liên Thành xuống xe, anh ta đứng phía đối diện chúng tôi cười nói: “Mọi người chắc chắn sẽ không ngờ được là ai sẽ tới cùng đâu”
“Anh lại định làm trò quỷ gì nữa đây?” Bàn tử nóng máu nói.
Tôi đã thay đổi, nhưng Bàn tử thì vẫn vậy, ngay cả khi vết thương mới bình phục miệng lưỡi vẫn cay độc. Giây tiếp theo Tôn Liên Thành kéo cửa xe ra, một người từ trên xe bước xuống, cái người này khiến tất cả chúng tôi như hóa đá trong phút chốc. Sau phút choáng váng dường như cả người anh trai trở nên mềm oặt đứng không vững, người anh trai trước giờ vẫn luôn bình tĩnh kiên cường lúc này đột nhiên chủ động nắm chặt tay tôi, tôi có thể cảm nhận được cả người anh ấy đang run lên.
Yết hầu Trần Đông Phương động đậy, mắt ông ta rơm rớm nhìn người vừa xuống xe vẫn đang mỉm cười với chúng tôi mà gọi: “Anh Thiên Hoa!”
Cái người xuống xe đó tôi rất quen, cực kỳ quen, quen đến nỗi không thể dùng từ ngữ mà miêu tả được, không chỉ vì người đó và anh trai trông rất giống nhau, càng quan trọng hơn khắp cả phòng khách trong nhà tôi đều bày ảnh của ông ấy!
Người đó chính là cha tôi Diệp Thiên Hoa, cái người mà hai mươi mấy năm trước đã bị lột da.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play