Thuyền bắt đầu nổ máy rời cảng, ban đầu còn thấy rất nhiều thuyền bè qua lại. Trần Đông Phương và Bàn tử hai người không uống được rượu không chỉ uống rượu xong đau đầu mà giờ ngồi thuyền cũng say luôn. Cả hai không kiên trì được bao lâu liền rút lui vào trong khoang thuyền ngủ. Lý Thanh vẫn luôn chú ý canh chừng Tôn Liên Thành. Tôi vì quanh đi quẩn lại quá buồn chán, ngồi trong khoang cũng chẳng có việc gì làm nên đi ra ngoài. Sau khi ra tới bên ngoài mới phát hiện ra thanh niên thủy quỷ kia vẫn đứng đầu thuyền, dường như từ lúc xuất phát đến giờ anh ta vẫn giữ nguyên động tác tư thế biểu cảm đều không thay đổi.
Bởi vì cơ duyên ở anh trai mình, tôi rất có hứng thú với thanh niên thủy quỷ này, đặc biệt là lần này Tôn Liên Thành biết rất rõ chuyến đi lần này rất nguy hiểm nên người anh ta mang theo chắc chắn là một thủy quỷ vô cùng lợi hại của Tôn gia. Tôi càng muốn bắt chuyện với thanh niên có khí chất rất giống anh trai này, một là để đỡ buồn chán, hai là nhân tiện tìm hiểu một chút cuộc sống những năm về trước của anh trai như thế nào.
Tôi cầm hai chai nước đi tới đưa qua coi như bắt chuyện. Ban đầu anh ta không hề để ý, tôi phải cầm chai nước chạm vào thì anh ta mới quay đầu lại. Thấy tôi đưa nước qua anh ta nhẹ nhàng lắc đầu rồi lại quay đi tiếp tục với công việc của mình. Điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng nhàm chán vô vị.
Tôi lúng túng bước sang một bên, nhìn dòng nước đục ngầu của sông Hoàng Hà, vừa lén nhìn thanh niên kia, lúc này Tôn Liên Thành đi tới nhìn tôi nói: “Sao không đi nghỉ ngơi chút đi ?”
“Hai hôm trước ngủ nhiều quá rồi, giờ không ngủ được” Tôi đáp.
Anh ta lại nhìn thanh niên kia, nhỏ giọng nói với tôi: “Tôi vừa thấy anh nói chuyện với anh ta, anh ta không thèm để ý anh phải không? Cũng chẳng có gì lạ cả, tính khí anh ta là như vậy, có phải rất giống anh trai anh không? Bởi anh ta rất sùng bái ông bác hai. Nhà họ Tôn chỉ có ông bác hai là người anh ta nói chuyện nhiều một chút, cho nên lời nói hành động đều dính dáng phong thái của ông bác. Cũng vì vậy ở Tôn gia thì anh trai anh và anh ta cứ như hai khúc gỗ vậy”
“Lúc trước anh đi cùng quỷ thợ may tới đây thì ông bác hai của anh đã bị ông nội anh giết chết rồi?” Tôi hỏi Tôn Liên Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play