Gần đây, đồng nghiệp trong công ty ai cũng vui vẻ, không phải vì lý do gì khác mà bởi sau Giáng sinh, chỉ cần đi làm năm ngày nữa là có thể nghỉ ba ngày liền.
Lần này đúng là tuyệt vời, mùng một Tết rơi vào thứ Hai, cộng thêm cuối tuần là được nghỉ ba ngày.
Tống Viên đã nộp đơn xin nghỉ việc, cô có chút luyến tiếc, dù sao công ty này là của cậu ruột cô, không ai dám làm khó cô, các đồng nghiệp cũng đều là người dễ chịu không ai thích gây chuyện, môi trường làm việc rất hòa thuận, hơn nữa vì là cháu gái của ông chủ nên lương của cô cũng cao hơn bên ngoài một chút.
Nhưng dù tiếc thì cô vẫn phải nghỉ, lần trước cả nhà đã mở một cuộc họp bàn về vấn đề hộ khẩu, cuối cùng quyết định đưa Dung Đình đến Bắc Kinh.
Thành phố này cũng là thành phố hạng nhất nhưng xét về môi trường giáo dục và y tế, Bắc Kinh vẫn tốt hơn.
Tống Viên là người bản địa nhưng hộ khẩu của cô ở Bắc Kinh, hộ khẩu Bắc Kinh và Thượng Hải luôn có giá trị cao. Cái này cũng may là ông nội Tống nhìn xa trông rộng, khi còn trẻ ông ấy làm việc ở Bắc Kinh, mặc dù chỉ là một nhân viên công chức bình thường nhưng thời đó khi được phân nhà và hộ khẩu, ông nội Tống đã làm hộ khẩu ở Bắc Kinh, cả đại gia đình cũng đều chuyển đến đó. Sau này ông nội Tống nghỉ hưu về quê sinh sống nhưng hộ khẩu vẫn giữ ở Bắc Kinh, lúc đầu khi Tống Hải Bình và Trần Lâm Tĩnh ly hôn, Tống Viên được xử giao cho mẹ nuôi dưỡng, bà là người vô cùng cẩn trọng, lo xa cho tương lai của con gái nên không chuyển hộ khẩu của con ra khỏi Bắc Kinh.
Lúc nhỏ Tống Viên cảm thấy có hộ khẩu Bắc Kinh nhưng học ở thành phố khác thật phiền phức, bạn thân Tạ Nhã còn bảo cô là có phúc mà không biết hưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play