Khi hai mẹ con đang uống trà sáng thì Trần Lâm Tĩnh và Tống Hải Bình cũng đến.
Tống Hải Bình cực kỳ thích món hủ tiếu xào khô, một mình có thể ăn hết một đĩa lớn. Câu nói gen trội kết hợp với gen trội quả không sai, sở dĩ Tống Viên có giá trị nhan sắc cao cũng là vì có ba mẹ với ngoại hình không tầm thường. Bây giờ Trần Lâm Tĩnh đã hơn bốn mươi tuổi nhưng vì có tiền lại độc thân nên bà rất chịu khó chăm sóc ngoại hình và vóc dáng của mình. Còn Tống Hải Bình thời trẻ đẹp trai chẳng kém gì mấy cậu hot boy, nay ông đã trung niên nhưng cũng không tự buông thả chính mình, không có bụng bia, tóc tai cũng không bị hói, trông như một quý ông phong độ, không quá khoa trương khi nói rằng nếu Tống Viên đi cùng Trần Lâm Tĩnh, người ta sẽ tưởng hai người là chị em. Có lần Tống Viên đưa Tống Hải Bình đi khám sức khỏe, y tá còn tưởng họ là anh em ruột vì đều mang họ Tống.
Bốn người ngồi chung một bàn, nhan sắc đều nổi bật nên đương nhiên sẽ thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.
Tống Viên định đi thanh toán nhưng bị Tống Hải Bình ngăn lại, ông nghiêm mặt: “Có ba ở đây làm sao để con trả tiền được?”
“Không tính Dung Đình, bữa ăn này tính theo ba người, phần của tôi, tôi tự trả.” Trần Lâm Tĩnh dùng khăn giấy lau miệng, bình thản nói.
Tống Hải Bình: “…”
Ông quá hiểu tính cách vợ cũ, nếu không có con gái chung thì sau khi ly hôn bà ấy đã tuyệt giao với ông từ lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT