Chiếc xe buýt mà Tống Viên cần lên cũng đến rồi, cô chào tạm biệt Quý Quân Bồi rồi vội vàng bước lên xe, Dung Hành cũng theo sau cô lên xe.
Quý Quân Bồi đứng ở trạm xe buýt, trong lòng vẫn còn vương vấn ánh mắt của người đàn ông tóc trắng kia.
Lúc này trên xe buýt cũng không có nhiều người. Tống Viên chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, Dung Hành cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô, anh vẫn như trước đây, mỉm cười hỏi cô có phiền không nếu anh ngồi ở đây.
Người này thực sự rất lịch sự, cũng rất lễ phép, cảm giác như trong cuộc sống chắc hẳn anh cũng là người rất chu đáo.
Khi đã ngồi ổn định, Dung Hành vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như anh đang nhìn Quý Quân Bồi, đợi xe chạy ổn định, anh mới hỏi: “Vị đó, là bạn trai của cô sao?”
Tống Viên còn chưa biết phải trả lời thế nào thì Dung Hành đã rất chu đáo nói thêm: “Xin lỗi, tôi chỉ có chút tò mò thôi, không cố ý muốn dò hỏi gì đâu.”
“Không phải đâu, chỉ là tôi không biết phải nói sao cho đúng.” Tống Viên đặt thùng giấy lên đùi, cô nhìn vào túi giấy bên trong, im lặng một lúc rồi nghiêng đầu mỉm cười với Dung Hành: “Không phải bạn trai, tôi là mẹ của một đứa trẻ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT