Khi Tống Viên trở về nhà, Dung Đình đang chơi game trên máy tính bảng.
Cậu cũng có điểm chung với những đứa trẻ ở đây, đó chính là thích chơi trò chơi! Trước kia Tống Hải Bình rất nghiện trò chơi Tam Quốc, Dung Đình nhìn ông chơi một hồi cũng rất hứng thú liền lao vào trò chơi.
May mắn thay, Dung Đình có khả năng tự chủ phi thường, cậu không bị nghiện game.
Tống Viên cảm thấy Dung Đình có kỷ luật hơn mình nhiều nên cô không có tư cách gì để chỉ bảo cậu về chuyện này. Phải biết, đoạn thời gian trước đây cô đã lướt internet đến tận sáng sớm, chính Dung Đình là người nửa đêm dậy đi vệ sinh, thấy phòng cô vẫn còn sáng đèn nên giục cô đi ngủ sớm không được thức khuya nữa...
Nghĩ tới sự việc này, với tư cách là một người mẹ, cô cảm thấy khá mất mặt.
Tống Viên thản nhiên đặt túi giấy lên bàn trà, Dung Đình liếc mắt nhìn rồi hỏi: "'Cái gì vậy ạ?"
"'Đây là táo do người khác tặng." Tống Viên không khỏi thở dài khi nghĩ đến chàng trai tóc trắng đẹp trai kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play