“Đổi đường.” Cơ Vị Tưu đột nhiên nói: “Đến thành Huống Châu.”
Thanh Huyền vệ lập tức quay đầu xe, lái xe ngựa hướng về thành Huống Châu. Huống Châu cách trạm dịch không xa, đi đến đó nhiều nhất chỉ mất nửa canh giờ. Miên Lý lo lắng hỏi: “Thiếu gia, chúng ta đến thành Huống Châu làm gì thế ạ?”
Cơ Vị Tưu chống cằm, nói: “Đến nghỉ ngơi... Đoàn người ít nhất phải đến tối nay mới tới, ta vội gì chứ?”
Nói đến đây, Cơ Vị Tưu mới nhớ ra chuyện này: “Họ có phát hiện ta mất tích không?”
Thanh Huyền vệ đáp: “Bẩm thiếu gia, vẫn chưa ạ.”
“Ừ, vậy thì đến Huống Châu... Con cá của chúng ta thế nào rồi?” Cơ Vị Tưu thử xác nhận. Quả nhiên việc cậu mất tích đã được giữ kín như bưng. Cậu biết điều này là đúng, nếu không thì việc cậu mất tích không biết sẽ gây ra sóng gió gì, có lẽ Cao Dũng Cao tổng binh phụ trách hộ vệ sẽ treo cổ tự tử mất.
Thanh Huyền vệ cung kính nói: “Vẫn ổn ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play