Châu Như Hối im lặng hành lễ, Cơ Tố bóp nhẹ sau gáy Cơ Vị Tưu, nhận được một tiếng lầm bầm đầy phiền muộn và bất an từ cậu, làn da trắng mịn thành thật phản ánh phản ứng tự nhiên của cơ thể, khẽ run lên trong lòng bàn tay hắn.
“Tỉnh rồi đấy à?” Cơ Tố nhẹ giọng hỏi một câu, nhưng hơi thở của Cơ Vị Tưu vẫn sâu lắng, ổn định và tự nhiên, hiển nhiên là đã say đến mức bất tỉnh nhân sự. Lúc này hắn mới ngồi xuống bên cạnh cậu, nói với Châu Như Hối: “Chỉ có tí tửu lượng thế này mà còn dám mang theo Lộ Vân Tuyền... Ngồi đi.”
Lúc này Châu Như Hối mới ngồi xuống.
Thánh thượng sắp đến, hắn ta đã sớm được báo tin nên cũng không lấy làm kinh ngạc.
Châu Như Hối nói: “Thánh thượng, điện hạ say rồi.”
“Ừ.” Cơ Tố lạnh nhạt đáp một tiếng: “Thấy rồi.”
Châu Như Hối trầm mặc, vốn dĩ hắn ta đã là người ít nói, không giỏi ăn nói, mà Cơ Tố cũng đã quen với điều đó rồi: “Hôm nay đến đây là để báo cho ngươi một chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT