Cơ Vị Tưu buồn cười, người này có ý gì vậy?
Định làm thân à?
Lại còn làm thân với cậu ngay trước mặt Cơ Tố nữa chứ. Hôm qua hắn ta uống mấy chén thế? Đừng nói Cơ Tố ngồi trên ngai vàng cao cao, cho dù hắn chỉ là một nam nhân bình thường thì chắc chắn cũng không thể nuốt trôi cục tức này đâu.
Huống hồ người này nhìn cậu làm gì? Vì sao lại không nhìn Cơ Tố? Chậc, mắt mũi để đâu vậy?
Nghĩ đến đây, Cơ Vị Tưu nghiêng mặt nhìn thoáng qua Cơ Tố. Hôm nay Cơ Tố mặc áo choàng tay rộng màu xanh đen, càng làm nổi bật khí chất lạnh nhạt, trầm tĩnh như thần linh, lại vì ngồi trên địa vị cao nhiều năm nên trong lúc lơ đãng cứ toát lên sự uy nghiêm khiến người ta không dám đối diện.
Cơ Vị Tưu bỗng thấy bình thường trở lại. Cũng không thể trách hắn ta được, trước khi ở bên cạnh Cơ Tố, cậu cũng có dám nhìn Cơ Tố nhiều đâu! Mỗi lần chỉ nhìn lén một chút, có mấy lần bất cẩn nhìn đến nỗi ngẩn người, bị Cơ Tố bắt quả tang, cậu còn sợ hắn bất mãn gọi người lôi cậu xuống đánh một trận cơ.
Cậu nhìn sang bên kia thì thấy Thái hậu vẫn cần thêm chút thời gian, thế là cũng không ngại trò chuyện mấy câu với hắn ta. Cậu khẽ gật đầu với văn sĩ, nhướng mày nói: “Thì ra bổn thiếu gia cướp mất món đồ yêu thích của người khác à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT