Hôm sau Cơ Vị Tưu tỉnh dậy thì đã yên vị trên xe ngựa rồi. Cậu vừa mở mắt ra đã thấy Cơ Tố đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh, thế là bèn ôm eo Cơ Tố, nhẹ nhàng xê dịch lại gần hắn, sau đó gối lên đùi hắn, cuối cùng ôm chặt eo hắn, hít vào một hơi thật sâu.
Nguyên một chuỗi động tác cực kỳ thành thạo.
Cơ Tố giơ tay đặt lên eo cậu, vẫn chưa mở mắt: “Tỉnh rồi à?”
“Vâng…” Cơ Vị Tưu lên tiếng, sau đó ngẩng đầu lên từ trong lòng Cơ Tố, quan sát kỹ đường nét trên gương mặt hắn, giọng đầy biếng nhác: “Chúng ta đi đến đâu rồi?”
“Vừa mới ra khỏi cung.” Cơ Tố đáp.
Cơ Vị Tưu ngẫm nghĩ bằng bộ óc vẫn còn đang ù lì vì ngái ngủ của mình: “Ồ…”
Cậu nhớ hôm qua Miên Lý nói trong thành sẽ rất nhộn nhịp nên lập tức buông tay, không ôm Cơ Tố nữa mà ngồi dậy vén rèm nhìn ra ngoài. Gió lạnh lập tức lùa vào thùng xe, làm cậu cảm thấy cả người tỉnh táo hẳn ra, sau đó thấy được khung cảnh phồn hoa trước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play