Cơ Vị Tưu nghiêng mặt, đưa mắt nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, vẫn là màn đêm thăm thẳm, nhưng đồng hồ sinh học lại mách bảo cậu rằng sắp đến giờ phải dậy vào triều.
Hậu quả của việc mệt mỏi quá độ chính là rõ ràng rất buồn ngủ nhưng lại chẳng thể ngủ được. Cậu chớp đôi mắt cay xè, cảm nhận một loại tĩnh lặng và yên bình chưa từng có, tựa như chỉ cần chắp tay niệm Phật là sau đó sẽ thành Phật ngay.
Cơ Tố khẽ vuốt lọn tóc mai của cậu, cất giọng: “Cứ nghỉ ngơi đi.”
Cơ Vị Tưu khẽ nở nụ cười, giọng khàn khàn: “... Lần trước mẫu hậu còn bảo tấu chương xin nghỉ của ta viết đơn giản quá.”
Nhớ đến lời Thái hậu, Cơ Tố cũng khẽ cụp mi, mỉm cười nhẹ.
Hắn chỉ khoác hờ một lớp áo ngoài mỏng manh, mái tóc dài hơi ẩm xõa tự nhiên sau lưng, nét mày mắt vốn lạnh nhạt, trầm ổn, lúc này lại vương chút lười biếng thỏa mãn của dục niệm vừa vơi, nơi cần cổ thon dài, trắng muốt điểm vài vết hồng, vạt áo trước rộng mở, lộ ra dấu răng đỏ thắm trên lồng ngực, vẻ quyến rũ này đủ sức đoạt mạng Cơ Vị Tưu.
Cơ Tố giơ tay khẽ chạm vào ấn đường của cậu, thấy cậu nhắm mắt lại thì bèn đưa tay xoa nhẹ lên gò má: “Còn đùa được nữa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play