Đêm đó, Cơ Vị Tưu đi ngâm suối nước nóng với Cơ Tố, có lẽ vì cả hai đều đã bận rộn suốt một ngày nên ai cũng đều ngoan ngoãn ngâm mình. Cơ Vị Tưu nằm úp sấp lên thành bể, nghiêng mặt nhìn Cơ Tố, chỉ thấy mặt mày hắn hờ hững, sắc mặt nhàn nhã, nhưng vẫn có nét trầm buồn vương vấn chẳng thể xua tan.
Vì sao vậy nhỉ?
Cơ Vị Tưu soi bóng mình trên mặt nước, tỉ mỉ quan sát, sau đó mới phát hiện trên gương mặt cậu cũng mang nét trầm buồn giống hệt. Đột nhiên cậu ngộ ra… Đó là vẻ mặt của một người đang vô cùng mệt mỏi.
Cơ Vị Tưu bật cười trong im lặng, nhờ có làn nước ấm áp vây quanh, chẳng bao lâu sau cậu đã ngủ thiếp đi.
Không ngờ ngủ một giấc, lúc tỉnh dậy xung quanh tối đen đến mức không thể nhìn thấy ngón tay trước mặt, trong giây lát cậu còn tưởng mình đã bị mù, hơi nheo mắt, bàn tay mò mẫm xung quanh, nhưng lại chỉ nghe thấy tiếng tim đập từng nhịp từng nhịp bên tai. Một cơ thể ấm áp, ngăn cách bởi lớp y phục mỏng manh đang cọ lên gò má cậu. Cậu nghe thấy giọng Cơ Tố nói: “Đừng nhúc nhích.”
Giữa bóng tối xuất hiện một tia sáng dịu dàng từ ánh nến, theo sau là luồng không khí mát lạnh… là bởi chiếc áo choàng bị vô tình vén lên khi di chuyển. Cơ Vị Tưu ngáp một cái, biết rằng mình đang trên đường về tẩm cung.
Hai tay Cơ Tố rất vững vàng, bàn tay đỡ lấy đùi cậu, lặng lẽ cõng cậu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play