Cơ Tố hơi nhướng mày, Cơ Vị Tưu còn chưa kịp cười thì đã đã bị hắn ấn xuống đùi. Một âm thanh chát chúa vang lên bên tai, cậu lập tức rên khẽ một tiếng, muốn né sang bên cạnh, nhưng eo lại bị giữ chặt không nhúc nhích nổi. Cậu ôm lấy eo Cơ Tố, cảm nhận cơ bắp rắn chắc tinh luyện dưới tay đang khẽ nhúc nhích, không thể phân biệt được rốt cuộc là do Cơ Tố đang cử động hay do chính nhịp tim mình đang đập dồn.
“Hoàng huynh, ta sai rồi, ta sai rồi…” Cơ Vị Tưu vội vàng nói, lại cọ cọ mặt vào người hắn mấy cái. Cơ Tố nhàn nhạt hỏi: “Đánh đau không?”
Cơ Tố chỉ đùa với cậu thôi, thật ra không đau chút nào, nhưng bên trong cậu vẫn còn vật kia, hắn đánh một cái, bên trong cũng bị ảnh hưởng, dư vị hoan ái từ hôm qua còn đọng lại chộn rộn lan ra khắp cơ thể, đến cả đầu ngón tay cậu cũng run run, Cơ Vị Tưu biết sợ rồi, cậu liên tục lắc đầu: “Không đau không đau, thả ta ra đi mà…”
Cơ Tố thật sự thả cậu ra, nhưng không phải để cậu xuống giường. Cơ Vị Tưu bị hắn bế lên đặt ngồi trên đùi, cậu vùi đầu vào trong lòng hắn, sợ đến mức ôm chặt lấy hắn rồi tiếp tục nhận sai: “Ta sai rồi, Hoàng huynh, ta thật sự sai rồi, lần sau ta không dám nữa… Đừng đánh ta nữa mà…”
Cứ đánh tiếp nữa thì hôm nay cậu không chết trên cái giường này mới là lạ đấy!
“Được, phải nhớ kỹ vào.” Cơ Tố ôm lấy cậu, một tay đặt lên mông cậu rồi nhẹ nhàng xoa nắn. Cơ Vị Tưu cứng đờ, nhìn hắn với ánh mắt như không tin nổi, bàn tay cậu mò mẫm, muốn giữ lấy tay hắn, nhưng rồi lại bị Cơ Tố thuận thế ghì chặt eo xuống, cậu thở gấp: “Hoàng huynh… ưm…”
Cậu lập tức im bặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT