Nửa tháng trôi qua trong thấm thoắt, gần đến cuối năm, nội dung tấu chương đa phần là báo tin bình an, dâng điềm lành, hiến sổ con chúc thái bình. Hiệu suất làm việc của nội các thậm chí là Cơ Tố tăng lên không ít. Cơ Vị Tưu vô cùng vui vẻ, đối với loại sổ con này, nếu thân phận quan viên không cao thì cậu chẳng cần đích thân phê duyệt, cứ giao cho đám Vệ Cẩm Viêm hoàn thành là xong.
Một khi rảnh rỗi là cậu liền bắt đầu giở trò nghịch ngợm. Cơ Tố đang đọc tấu chương, cậu liền ngồi bên cạnh xem danh sách quà tặng. Bây giờ cậu cũng là người quyền cao chức trọng rồi, cấp dưới đi theo cậu làm việc cũng được nửa năm, nên phát quà tặng cho bọn họ.
Khánh Hỉ công công ở bên cạnh cười tủm tỉm pha trò: “Trước kia chỉ có hạ quan tặng lễ trọng cho cấp trên, giờ đến lượt điện hạ thì lại trái ngược.”
Cơ Vị Tưu chỉ vào danh sách quà tặng: “Ai gặp cũng có phần hết! Công công muốn cái gì nào? Ta bổ sung vào luôn!”
“Lão nô không dám, lão nô không dám!” Khánh Hỉ công công vội nói: “Điện hạ đừng làm lão nô tổn thọ mà! Ngài ban thưởng cái gì đều là phúc khí của lão nô cả! Cho dù chỉ là một chữ viết cũng được dính phúc khí của ngài mà!”
“Chữ viết hả?” Ánh mắt Cơ Vị Tưu bừng sáng, chợt nhìn sang Cơ Tố thong dong thanh thản bên cạnh. Khánh Hỉ công công chưa kịp can ngăn thì cậu đã nhảy xuống giường La Hán, kéo lê giày đi đến bên cạnh Cơ Tố.
Tấu chương mà Cơ Tố đọc vốn không có chuyện gì quan trọng, không thì Cơ Vị Tưu nào dám tán gẫu với Khánh Hỉ công công ở đây. Cậu nhanh chóng kéo tay áo Cơ Tố, thì thầm hai câu với hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play