Hôm sau thức dậy, Cơ Vị Tưu phát hiện mình đang ôm lấy Cơ Tố mà ngủ. Cậu nhìn chằm chằm vào lồng ngực gần ngay trước mắt, không kìm được mà cảm thán: Quả nhiên ăn uống tốt thật, đa tạ Hoàng huynh.
Lúc này Cơ Tố vẫn chưa dậy, Cơ Vị Tưu liếc mắt nhìn hắn, len lén siết chặt vòng tay đang đặt nơi eo hắn. Dưới làn da trắng ngần là những khối cơ rắn chắc, khiến Cơ Vị Tưu không khỏi kinh ngạc. Rốt cuộc Cơ Tố đã luyện thế nào mà được thế này?
Chẳng lẽ là cơ địa sinh ra đã có?
Kể từ ngày ngủ chung giường với Cơ Tố, Cơ Vị Tưu nhận ra hắn thật sự không hề lén lút luyện tập để tranh cao thấp với cậu. Cơ Tố thực sự rất bận, đống tấu chương ấy mà để cậu đọc thì khéo suốt mười hai canh giờ trong ngày cũng chẳng thể đọc hết, chứ đừng nói đến việc có thời gian ngủ trưa hay dạo bộ như Cơ Tố.
“... Trời vẫn còn sớm.” Giọng nói của Cơ Tố hơi khàn khàn, bàn tay đặt sau lưng Cơ Vị Tưu tùy ý xoa nhẹ: “Ngủ tiếp đi.”
Cơ Vị Tưu ngáp một cái, vẫn còn hơi buồn ngủ nhưng lại chẳng thể ngủ thêm nữa, cậu chần chừ một lát rồi hỏi: “... Ta không thượng triều được không?”
Cơ Tố vẫn nhắm mắt, hôn lên đỉnh đầu cậu: “Vì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT