Tào Vân Hạc nhìn qua Tiểu Tôn, anh ta lập tức đáp: “Huyện trưởng yên tâm, tôi đã ghi chép lại toàn bộ lời bà chủ Ninh.”
“Được, vậy tối nay tôi sẽ thử nghiệm bột trà xanh. Chậm nhất trưa mai tôi sẽ gọi báo kết quả.” Ninh Ngưng nhìn sang xưởng trưởng Chu.
Chu Căn Sinh đương nhiên không có ý kiến. Thực tế, lời của Ninh Ngưng đã ngầm xác định hợp tác giữa nhà máy và thôn Mai. Nói hôm nay hay ngày mai cũng chỉ là khác biệt về thời điểm.
Ông ấy đứng lên, mỉm cười và chìa tay về phía trưởng thôn Mai: “Trưởng thôn Mai, chỉ cần bà chủ Ninh gật đầu, tôi sẽ đặt lô bột trà xanh đầu tiên với anh. Tôi chỉ có một yêu cầu, chất lượng bột trà xanh phải tốt. Không cần đạt 100% hảo hạng, nhưng ít nhất phải từ 90% trở lên. Sao nào, anh bạn, làm được không?”
Nghe vậy, trưởng thôn Mai vội đứng lên. Gương mặt chất phác của ông ấy rạng rỡ, nụ cười hiện lên đầy nếp nhăn. Ông ấy siết chặt tay Chu Căn Sinh, cam đoan: “Xưởng trưởng Chu yên tâm. Tổ chức đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, nếu chúng tôi còn không cố gắng thì chẳng phải thành bùn nhão hay sao? Tôi thay mặt thôn Mai cam đoan, bột trà xanh giao đến nhà máy bánh ngọt sẽ là loại tốt nhất!”
Người vui nhất tại hiện trường, ngoài trưởng thôn Mai, chính là huyện trưởng Tào. Khi quyết định để thôn Mai trồng cây trà, ông ấy đã phải làm không ít công tác thuyết phục. Ngân sách tài chính cũng được phê duyệt trong áp lực lớn. Giờ đây, đầu ra cho lá trà là một vấn đề nan giải, nhưng sự hợp tác giữa nhà máy và thôn Mai đã giúp ông ấy giải quyết được mối lo cấp bách.
Sau khi từ chối lời mời ăn cơm cùng, tiễn mọi người ra về, Ninh Ngưng chuẩn bị đi ra sân sau thì điện thoại đổ chuông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play