Thấy cô ấy quả quyết như vậy, những người cược không thì vội đổi ý: “Tôi lúc nãy chưa nghĩ kỹ. Tôi cùng quan điểm với Lưu Băng!”
Thế là không cá cược được nữa. Lưu Băng cảm thấy thật đáng tiếc, vừa mất cơ hội kiếm lợi, lại chẳng có thêm thông tin mới.
Khi trở lại văn phòng, thấy Lưu Băng cứ thở dài, Từ Úy Lâm hỏi có phải cô ấy chịu áp lực công việc không. Anh bảo hôm nay không phải làm thêm giờ, cô ấy có thể tan ca đúng giờ.
Lưu Băng đành kể chuyện vừa rồi, nói rằng họ cá cược về anh và Ninh Ngưng. Từ Úy Lâm không ngờ họ lại lấy mối quan hệ giữa anh và cô ra để đặt cược. Anh bật cười bất đắc dĩ, cởi áo blouse trắng, treo lên giá.
“Bác sĩ Từ, anh đừng giận. Mọi người chỉ đùa chút thôi, cũng là cách giảm căng thẳng công việc.”
Lưu Băng vừa dứt lời, cô ấy mới thấy việc nói thẳng ra trước mặt anh đúng là hơi bất tiện.
“Tôi không giận. Nhưng lần sau nếu có vụ cá cược nào, cô phải giả vờ như không biết, đừng thể hiện rõ quá. Nhân tiện, nhớ giúp tôi đặt một ván luôn. Như vậy không chỉ thắng gấp đôi mà tôi – người trong cuộc – cũng cảm thấy mình có tham gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play