Ninh Ngưng bảo Triệu Tiểu Vũ mang một bộ bát, thìa và rây lọc lại: “Ừm, đúng là chỉ ngửi thấy mùi thơm của trà xanh. Nhưng lần sau các anh cần chú ý hơn, kể cả dùng giấy gói cũng đừng đựng vào hộp từng chứa đồ có mùi khác. Bột trà xanh và trà xanh rất dễ bị lẫn mùi, sẽ mất giá trị.”
“Bà chủ Ninh nói đúng, lần sau chúng tôi sẽ cẩn thận hơn!”
Đây là lần đầu trưởng thôn Mai gặp bà chủ Ninh. Nghe nhiều người nói cô còn rất trẻ, mới ngoài 20 tuổi nhưng đã xuất sắc như vậy, ông ấy nghĩ chắc cô sẽ có vẻ sắc bén.
Nhưng khi gặp mặt, ông ấy thấy không nên dùng từ “sắc bén”, mà phải là “chuyên tâm”. Khi nói về bánh ngọt, cô gái này như biến thành người khác, từ thái độ thân thiện lúc trò chuyện chuyển sang vô cùng tập trung. Cảm giác ấy giống hệt chuyên gia Lưu, một người mà dân làng vẫn gọi là “người có học thức, tài giỏi”.
Ninh Ngưng cầm rây lọc nhỏ, dùng thìa múc một ít bột trà xanh vào rây, bắt đầu nhẹ nhàng lắc cổ tay. Bột trà trong rây nhanh chóng rơi xuống bát bên dưới, không còn sót lại chút nào.
Cô thử thêm một lần nữa, kết quả vẫn vậy, toàn bộ bột trà đều được lọc mịn.
Ninh Ngưng mỉm cười nhìn trưởng thôn Mai: “Bột trà xanh được nghiền rất mịn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT